Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2012

Thơ tình Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0282

Hình ảnh
Triết học yêu Tình yêu là một chữ "rầu" Lắm khi ta phải nhức đầu vì em Tình yêu giống tựa ly kem Dẫu răng đau buốt vẫn thèm được ăn Tình yêu cứ thích lạnh tanh Môi hờn, mắt dỗi để hành hạ nhau! Tình yêu cũng khoái làm cao Bao lần đợi đón kẻ chào... người lơ! Yêu nhau mắt sáng hóa mờ Dòng sông chảy xiết bỗng... lờ đờ trôi! Thương nhau bạc thếch như vôi Khéo têm vẫn thắm nên đôi cau trầu Giận nhau mương cạn hóa sâu Nhớ nhung gãy gọng, đau sầu chỏng chơ Ghét nhau ném trả mộng mơ Nhặt lên thấy kẻ dại khờ... là ta! 2003 (Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010) Thanh Trắc Nguyễn Văn

Giới thiệu Tuyển tập thơ Văn Thơ Việt tập 3

Hình ảnh
Xin giới thiệu Tuyển thơ Văn Thơ Việt tập 3 - NXB Văn Học ấn hành năm 2012. Các tác giả thơ có bài trong tuyển tập thơ đều đã được Ban Biên Tập tuyển chọn từ nhiều nguồn rất khách quan, công minh và tất cả các tác giả thơ đều được miễn phí in ấn. Thanh Trắc Nguyễn Văn góp mặt cùng với 170 tác giả thơ khác

Bình bài thơ Làng tôi đất bán sạch rồi của Thanh Trắc Nguyễn Văn

Hình ảnh
HOÀI NIỆM TỪ MỘT BÀI THƠ Bài “Làng tôi đất bán sạch rồi” của Thanh Trắc Nguyễn Văn gợi tôi nhớ đến bài thơ nổi tiếng SÔNG LẤP của Trần Tế Xương: Sông kia rày đã nên đồng Chỗ làm nhà cửa chỗ trồng ngô khoai Vẳng nghe tiếng ếch bên tai Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò Mở đầu bằng hai câu: “Làng tôi đất bán sạch rồi/ Còn chăng là lớp bùn bồi ven sông …” Giọng thơ trầm pha chút xót xa ngậm ngùi, nuối tiếc để rồi mở ra những hình ảnh cha ông chân lấm tay bùn một thời “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” : “Ông tôi mỗi sáng lưng còng/ Đi gieo hạt lệ xuống đồng “thổ cư”/ Còn cha ngơ ngác ậm ừ / Nhìn nhà máy cứ từ từ mọc lên/ Mẹ buồn thao thức đêm đêm/ Hỏi đàn cò trắng sao quên không về …” Cái thời “cày đồng đang buổi ban trưa/ mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày” đã không còn nữa. Thế mà hình ảnh ấy cứ ám ảnh thi sĩ bao đời. Cánh đồng ngàn xưa giờ đã thay thế bằng những nhà máy, những công trình thế kỷ mọc lên đến độ ngơ ngác, thẫn thờ. Sự thay đổi tốc độ của thời đại khiến bao người nông