Cô Ngọc Xuân và bài thơ Khúc hát tương tư
Cô Ngọc Xuân và bài thơ Khúc hát tương tư Cô giáo Nguyễn Ngọc Xuân là một cô giáo trẻ, xinh đẹp dạy môn hóa học ở trường Võ Thị Sáu. Năm 2014, trong một lần cùng gia đình về thăm quê ở Tiền Giang, khi đi ngang qua cầu Bến Lức (tỉnh Long An), Thanh Trắc Nguyễn Văn thấy một cô gái rất giống cô Ngọc Xuân. Chợt nhớ cô Ngọc Xuân quê ở Long An thế là Thanh Trắc Nguyễn Văn bỗng nghĩ ra được những dòng thơ đầu tiên. Khi đến nghỉ chân tại một quán nhỏ ở Cầu Voi (cũng thuộc tỉnh Long An) thì bài thơ xem như đã được viết hoàn chỉnh. Cô Ngọc Xuân có hai đặc điểm rất khả ái: Một là cô thường hay diện áo dài vàng khi lên lớp; Hai là cô thường hay niềm nở với mọi người, luôn nở nụ cười tươi tắn trên môi. Bài thơ được xây dựng từ hai đặc điểm trên để khi viết tặng cho cô Ngọc Xuân sẽ không bị nhầm lẫn vào một ai khác. Cẩn thận hơn trong bài thơ có câu thơ ghép những chữ thành tên Ngọc Xuân của cô: "Tình hồng ngọc, xuân hồng đời". Khi Thanh Trắc Nguyễn Văn gọi điện thoại báo tin cho cô Ngọc