Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2015

Cô Ngọc Xuân và bài thơ Khúc hát tương tư

Hình ảnh
Cô Ngọc Xuân và bài thơ Khúc hát tương tư Cô giáo Nguyễn Ngọc Xuân là một cô giáo trẻ, xinh đẹp dạy môn hóa học ở trường Võ Thị Sáu. Năm 2014, trong một  lần cùng gia đình về thăm quê ở Tiền Giang, khi đi ngang qua cầu Bến Lức (tỉnh Long An), Thanh Trắc Nguyễn Văn thấy một cô gái rất giống cô Ngọc Xuân. Chợt nhớ cô Ngọc Xuân quê ở Long An thế là Thanh Trắc Nguyễn Văn bỗng nghĩ ra được những dòng thơ đầu tiên. Khi đến nghỉ chân tại một quán nhỏ ở Cầu Voi (cũng thuộc tỉnh Long An) thì bài thơ xem như đã được viết hoàn chỉnh. Cô Ngọc Xuân có hai đặc điểm rất khả ái: Một là cô thường hay diện áo dài vàng khi lên lớp; Hai là cô thường hay niềm nở với mọi người, luôn nở nụ cười tươi tắn trên môi. Bài thơ được xây dựng từ hai đặc điểm trên để khi viết tặng cho cô Ngọc Xuân sẽ không bị nhầm lẫn vào một ai khác. Cẩn thận hơn trong bài thơ có câu thơ ghép những chữ thành tên Ngọc Xuân của cô: "Tình hồng ngọc, xuân hồng đời". Khi Thanh Trắc Nguyễn Văn gọi điện thoại báo tin cho cô Ngọc

Thơ 0341: Xuân trên đất phù sa

Hình ảnh
XUÂN TRÊN ĐẤT PHÙ SA   Xuân đến kìa em, xuân đến rồi Vườn mai thấp thoáng bóng em tôi Lời yêu anh gởi đầu xuân mới: Yêu hoài, yêu mãi chỉ em thôi! Xuân đến hòa nhau một khúc ca Dây đàn vọng cổ bỗng mượt mà Ngả nghiêng cạn chén cùng mây nước Đất rồng bay lượn ta với ta. Xuân đến đung đưa những tiếng cười Áo bà ba thắm tuổi đôi mươi Nón lá chợt che hồn trinh nữ Để người ngơ ngác ngắm xuân tươi. Xuân đến trăng lên cũng ửng hồng Hoàng hôn đỏ nắng, nắng mênh mông Đàn trâu theo trẻ qua cầu mới Câu hát ngô nghê vọng khắp đồng. Xuân đến tung tăng những cánh diều Mẹ già vẫn đợi đứa con yêu Khách lạ về đâu sao đứng khóc Nhà ai bếp đỏ khói liêu xiêu?... 2013 Thanh Trắc Nguyễn Văn --------------------------------------------------------------------------- * Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 588 ngày 6.1.2015 Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet 

Phổ nhạc: Bến cũ, nhạc: Triều Châu

Hình ảnh
Xin giới thiệu nhạc phẩm Bến cũ của nhạc sĩ Triều Châu. Nhạc phẩm này được phổ nhạc từ bài thơ Bến cũ của Thanh Trắc Nguyễn Văn. BẾN CŨ Chào năm tháng ta quay về bến cũ Tìm tuổi thơ bàng bạc mảnh trăng chiều Dòng sông xưa con đò giờ khuất bóng Mây nước vang buồn vọng gió cô liêu. Ta ngơ ngác giữa hai bờ hư thực Hỏi hoàng hôn sao chẳng thấy em về Mở trang vở ta giở tìm chữ nhớ Hoa gạo đốt lòng cháy rực trời quê. Đây bến cũ người lái đò đâu mất? Khi ta về người đã mãi đi xa Trăng không khóc sao chòng chành lệ ứa Mưa phương nào hay mưa ở hồn ta? Đây con sóng đưa ta thời đi học Ta vô tư, đánh mất đến bây giờ Xin cúi mặt để một lần tiếc nuối Để mây chiều rơi rụng bớt bơ vơ... 1997 (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) Thanh Trắc Nguyễn Văn Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thơ họa của bạn Phạm Thị Thu Hường

Hình ảnh
  CHỢT NHỚ           (họa bài thơ Chợt nhớ của Thanh Trắc Nguyễn Văn) Mùa xuân chợt nhớ cánh đào Đồng xanh chợt nhớ hanh hao cánh cò Dòng sông chợt nhớ con đò Bến xưa còn nhớ câu hò mênh mông Áo bông chợt nhớ mùa đông Ngày đêm rét mướt người mong ngóng chồng Nhìn hoa chợt nhớ nụ hồng Nở tình yêu sớm thắm nồng trên tay Xanh cao nhớ áng mây bay Sân trường chợt nhớ áo bay tà mềm Quỳnh đêm chợt nhớ trăng thềm Lối về chợt nhớ dáng hiền bên hiên Cổ xưa chợt nhớ nàng tiên Vàng trăng tỏa sáng hiện lên chị Hằng... Phạm Thị Thu Hường ----------------------------------------------------------------- Chợt nhớ Đầu đình chợt nhớ đêm sao Cánh đồng chợt nhớ thu nào mưa bay Đồi sim chợt nhớ cỏ may Vườn dâu chợt nhớ trăng đầy giếng thơi Bến sông chợt nhớ một người Bão dông chợt nhớ biển trời Trường Sa Đường làng chợt nhớ anh xa Mắt em chợt nhớ lệ nhòa trong mưa… 1994 (Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) Thanh Trắc Nguyễn Văn