Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2017

Ca dao về địa danh Quảng Nam - Đà Nẳng (3)

Hình ảnh
CA DAO VỀ ĐỊA DANH QUẢNG NAM - ĐÀ NẲNG (3) Ai về có nhớ Cẩm Thanh Sông dài ôm nước dừa xanh bốn mùa Hỡi người cách trở nắng mưa Mấy trăng cũng đợi mấy mùa cũng trông. Bên này sông anh lập cảnh chùa Tân Thiện Bên kia sông anh lập cái huyện Hà Đông Cái huyện Hà Đông để cho Bao Công xử kiện Cái chùa Tân Thiện nhiều kẻ tu hành Bạn mình ơi, chim kêu dưới suối trên nhành Qua không bỏ bậu, sao bậu đành bỏ qua? Cẩm Châu, Cẩm Hải, Cẩm Hà Cẩm mô không sợ chỉ sợ đàn bà Cẩm Thanh. Đêm khuya phảng phất gió tây Người thương thức dậy lời bầy đón đưa Ghe xuôi qua bến Phó Thừa Hội An đến đó trời vừa sáng ra Hỡi người hoa nguyệt nguyệt hoa Ngày mai đến Phố đôi ta trao lời.. Đà Nẵng tàu lớn vào ra Hội An phố xá đông người bán buôn. Hội An có bốn nàng tiên Hai nàng tuổi Tuất, hai nàng tuổi Thân. Mồ cha đẻ mẹ con dơi Sao mày ăn nói những lời Hà Đông? Muốn về Trà Quế mà chơi Chỉ sợ chuyện đời, gánh nước chai vai. Nem chả Hòa Vang Bánh tổ Hội An Khoai lang Tiên Ðỏa Thơm rượu Tam Kỳ Ai đi cách trở sơn khê, N

Còn và mất

Hình ảnh
(Tác giả: Hoang Thanh) Tháng trước quen được một em Mặt xinh da trắng cười duyên cực kì Tính nết thì chuẩn nhu mì Lưng ong thắt đáy dáng đi nhẹ nhàng Núi đôi thì đúng chuẩn hàng Chỉ nhìn thôi đã muốn phang nó rồi. Hãm phê anh mới mở lời Công viên gió mát dạo chơi tí về Ai dè em nó chẳng chê Gật đầu tức khắc hả hê cười liền Mừng thầm như vớ được tiền Cua được con nhỏ vừa hiền vừa xinh Chắc là chửa mất tờ́ rinh Thế là thử nó chúng mình... hôteo Ai ngờ nó cũng đi theo Tới nơi nó vội ôm eo bốc hàng Rồi thì đến lượt em phang Băn khoăn đã rõ ngỡ ngàng quá đi Nó cười hơi híp đôi mi Ngượng ngùng khẽ nói: còn gì đâu anh Em thân gái ở lầu xanh Cũng vì cuộc sống mới đành sa chân. Giờ đây phận gái phong trần Chỉ mong ước được một lần. ..trai tơ Chuyện đời chẳng giống như mơ Tưởng vớ gấu đẹp ai ngờ mình xui Xong xuôi mới thấy ngậm ngùi Thương hoa tiếc ngọc nhưng đành lặng câm Người đời nếu có lương tâm Thì bao cô gái lỡ lầm đẹp xinh Sẽ chẳng phải mất tờ rinh Như bao thôn nữ quê mình anh ơi.

Chân ngắn sao phải xoắn

Hình ảnh
Chân ngắn thì có làm sao Kẻ chê người lại ước ao ngắm nhìn Thời nay chân ngắn xì teen Tuy rằng nhùn tí vẫn xinh hơn người Có anh không thích lại cười Nhiều anh yêu mến chọn người để yêu Chân dài, đẹp.... lắm đứa điêu Chân ngắn lễ phép biết chiều lòng ai Chân dài mà cứ giả nai Ngoan hiền trước mắt sau tai tiếng nhiều Tròn tròn chân ngắn biết điều Thật thà, tốt bụng luôn yêu mọi người Chân dài mà tính chây lười Thua em chân ngắn mười mươi rõ ràng Thời nay chân ngắn mới sang Gia đình quán xuyến đảm đang hơn nhiều Ai ơi muốn chọn người yêu Chọn em "Chân Ngắn" sẽ chiều mình hơn.

Em đây chân ngắn

Hình ảnh
(Tác giả: Lê Vũ Quỳnh Như) Trời sinh em chân ngắn Chẳng đài các, kiêu sa Không yêu kiều, tha thướt Nhưng thuỷ chung anh à Ừ thì em chân ngắn Người đùa bảo "trẻ con" Em cười  "không tốn vải, Áo quần may đỡ tiền" Chân ngắn nhưng hiền dịu Chẳng ham muốn xa hoa Như bao nàng siêu mẫu Hay ăn chơi, la cà Chân ngắn mà đáng kính Chân dài có bằng đâu Bao người cao mà vẫn Đến gặp em cúi đầu Trời sinh em chân ngắn Tài trí chẳng thua ai Vẫn dịu dàng, duyên dáng Nào kém chi chân dài Chân ngắn duyên không ngắn Chẳng lo lắng ai ơi Nếu yêu em anh nhé Đừng ngại chi ngỏ lời.

Không sợ vợ

Hình ảnh
(Chia sẽ bởi Già Làng) Cả làng chúng nó cứ trêu Rằng em sợ vợ bao nhiêu ngày rồi Hôm nay em có mấy lời Các bác nhận xét góp nhời giúp em Hôm trước xe dắt ra thềm Tính đi nhậu với anh em làm cùng Vợ em nó mới nổi khùng Nó hét:  "Quay lại bà không nói nhiều!!!" Bực mình em nổi máu liều Em quay xe lại ra chiêu thế này: "Ông đây sợ éo gì mày Ông quay vào đấy mày làm gì ông" Rồi em lôi nó vào phòng Bắt nó quỳ xuống mới mong em nhường Vì em chui ở gầm giường Nó không quỳ xuống thì tương thế nào Ở ngoài nó thét nó gào Không ra để bảo, bà lao cái chày "Ông là chủ cái nhà này Hôm nay ông thích vào đây ông nằm Đố mày làm được gì ông Mày chỉ là vợ ông không sợ gì" Đấy xem các bác nói đi Em là hảo hán sợ gì vợ đâu Vậy mà cái bọn lâu nhâu Bảo em sợ vợ mới đau mới hài!!!

Giới thiệu tập thơ Lục bát tôi của Đặng Nguyệt Anh

Hình ảnh
GIỚI THIỆU TẬP THƠ CỦA NHÀ THƠ ĐẶNG NGUYỆT ANH Rất cảm ơn nhà thơ nữ Đặng Nguyệt Anh đã tặng Thanh Trắc Nguyễn Văn tập thơ "Lục bát tôi", do Nhà xuất bản Hội Nhà Văn cấp giấy phép, của chị. Xin được trân trọng giới thiệu tập thơ đến các bạn yêu thơ trong và ngoài nước. Kính chúc nhà thơ Đặng Nguyệt Anh có thêm nhiều sáng tác mới. GỌI Gọi trăng cho gió về say gọi hoa về nở gọi mây về ngàn. Gọi người lạc cuối nhân gian hãy đi về phía Thiên Đàng đợi tôi! (Tập thơ Lục bát tôi - NXB Hội Nhà Văn 2015) Đặng Nguyệt Anh ----------------------------------------------------------- Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thơ tranh: Hoa tường vi

Hình ảnh
----------------------------------------------------------------------------------- Ghi chú: Ảnh người đẹp Phạm Châu Tường Vi sưu tầm từ internet Click chuột trái lên ảnh, ảnh sẽ lớn hơn.

Nói là anh nhớ em đi

Em nghĩ rất nhiều về chuyện của hai ta Khi những ngày qua mình đã luôn cố gắng Tránh làm tổn thương nhau bằng chuỗi ngày im lặng Rồi vô tình để mất sự tự nhiên Chắc bởi những muộn phiền Những nỗi niềm buồn em mượn nhân gian về gìn giữ Hay tại bởi nỗi đau trong anh vẫn lặng ngoan và ngủ Đợi trực trào Em đã từng rất muốn hỏi vì sao? Sau ngần ấy năm người con gái kia vẫn vẹn tròn như cũ Và em phải đợi bao nhiêu thu mới đủ Chút men tình bớt bùng cháy trong anh Em vá tim mình bằng ngọn lửa lúc tàn canh Còn anh vá tim anh bằng gì anh nhỉ? Nếu mình bất chấp yêu cả trong từng suy nghĩ Liệu trái tim này có dao động hay không? Em sẽ dệt tin yêu bằng những nỗi nhớ mong Anh chữa vết thương lòng bởi những điều rất thật Những gì đã mất Mình lấy lại cho nhau Em đã bắt đầu Mở lòng mình nói thương anh trước Hãy bước thêm một bước Nói anh cũng cần Và nói nhớ em đi!! – Nguyễn Hải Nhân –

Mối tình đầu

Hình ảnh
Một nụ hôn đầu … cái nắm tay Làm ta thao thức những đêm dài Chưa từng trao gởi đời con gái Sao lại nhớ nhau đến thế này ? Người ấy trong tôi thật tuyệt vời Ban niềm hạnh phúc khiến tôi vui Nồng nàn ấm áp như tia nắng Sưởi ấm tim tôi suốt cuộc đời Chẳng dễ phôi phai kỉ niệm đầu Cho dù ngang trái lắm thương đau Một lần gặp gỡ muôn đời nhớ Mãi gọi tên nhau đến bạc đầu Anh mãi yêu em.. mối tình đầu Cũng là tình cuối.. mãi dài lâu Trầu cau kết chặt tình đôi lứa Bền vững trăm năm.. một chữ “Đồng”.

Êm ả hương lòng

Anh tìm vọng nhớ nỗi lòng qua Khẽ nhắc tình xưa thuở lại nhà Dành để mộng hoan dào dạt bướm Trỗi thầm mơ thắm ngạt ngào hoa Canh choàng nguyện ấy thơ thùa lại Gió thoảng duyên nào phú quyện xa Xanh biếc ái nồng lưu luyến dạ Anh tìm vọng nhớ nỗi lòng qua Qua lòng nỗi nhớ vọng tìm anh Dạ luyến lưu nồng ái biếc xanh Xa quyện phú nào duyên thoảng gió Lại thùa thơ ấy nguyện choàng canh Hoa ngào ngạt thắm mơ thầm trỗi Bướm dạt dào hoan mộng để dành Nhà lại thuở xưa tình nhắc khẽ Qua lòng nỗi nhớ vọng tìm anh

Ca dao về địa danh Quảng Nam - Đà Nẵng (2)

Hình ảnh
CA DAO VỀ ĐỊA DANH QUẢNG NAM - ĐÀ NẲNG (2) Ai đi cách trở sơn khê Nhớ tô mì Quảng, tình quê mặn nồng. Ai về Tam Tiến thì về Tam Tiến có nghề nấu rượu nuôi heo. Bao giờ cầu Mống gãy đôi Sông Thu cạn nước em thôi thương chàng. Bao giờ cạn nước Thu Bồn Ngập chùa Non Nước lời đồn em mới tin. Buồn trông ngọn nước chảy dưới sông Hàn Thấy xôn xao ghe cộ, nhưng bóng chàng thấy đâu Ngó lên Thương Chánh thấy mấy nhịp cầu Lá lay vì con Ô thước khéo để sầu cho ta. Chiêm Sơn là lụa mỹ miều Sớm mai mắc cửi, chiều chiều bán tơ. Chồng em là lái buôn tiêu Ði lên đi xuống Trà Nhiêu, Kim Bồng. Cây da mô cao bằng cây da Bàn Lãnh Đất mô thanh cảnh bằng đất Bảo An Chỗ mô vui bằng chỗ Phố (Hội An), chỗ Hàn Dưới sông tàu chạy, trên đàng ngựa đua. Dậm chân xuống đất kêu trời Chồng tôi vô Quảng biết đời nào ra. Đời ông cho chí đời cha Mây ráng Sơn Trà, không gió thì mưa. Đất Quảng Nam rộng đà ra sức rộng Đường ra kinh xa đã quá xa Anh ra làm chi mỗi tháng mỗi ra ? Anh ra một bữa cực ta ba, bốn ngày. Ðưa tay hố

Xôn xao mùa thu

Chiều buồn loang tím cuối đường mây Lác đác yêu thương rụng vơi đầy Ve tấu khúc sầu nghe não ruột Sương hòa khói thuốc lạnh lùng bay Ai về đường ai thời gian trôi Dư hương phảng phất mặn bờ môi Người ơi lối cũ buồn hiu hắt Bạc trắng tình duyên thuở xa rồi Ta trốn vào nhau trái tim đau Để một mùa thu phải nát nhàu Nhẹ nhàng em giết mùa thu chết Nắng đẹp chiều xưa đã phai màu Chiều nay làn tóc phủ trời mây Và em biền biệt chẳng còn đây Dõi mắt xa xăm chờ mưa xuống Nắng buồn vẫn khóc cuối trời tây Từ ấy em về phương trời nao? Chẳng có cho nhau cái vẫy chào Mỗi lúc tiếng lòng vương chân bước Có nghe mùa thu đang xôn xao?

Và em là mùa thu

Hình ảnh
Em là thu đó, em biết chăng? Hoàng hôn nắng đổ bóng chiều giăng Thu chết ngả nghiêng trên làn tóc Em đứng trông theo lá úa vàng Em là thu đó, em biết không? Là nỗi tình thu của nhớ mong Đứng lên em hỡi gom thu lại Đừng để mùa đông nhỏ lệ hồng Tôi thấy gió sầu của chia ly Em có đưa tay cố ôm ghì ? Gió đông đến rồi! Đừng bỡ ngỡ Xin giữ trong lòng trái tim si Em là mùa thu, em là thu Em là mong nhớ của tình ai Đừng sang đông nhé! Em – thu hỡi! Để vương chút nắng ngõ hồn dài.. Và em là thu, em là thu!

Tôi về phố cũ cùng thu

Tôi trở về con phố cũ hoàng hôn Qua góc quán liêu xiêu gầy xác lá Phố thân quen bỗng bây chừ xa lạ Có lạc không? Hay thiếu một điều gì… Tôi về đây nghe phố hát thầm thì Mồi điếu thuốc chân tìm trong hoang hoải Chiều hò hẹn mơ dấu thời vụng dại Kỷ niệm nào xa ngái những mùa qua Gió dạt dào gọi mãi bóng hình xa Trời trở lạnh mưa rạt rào khắp lối Giọt lệ đầy thấm mòn trên mái ngói Hóa rêu xanh phong kín gót chân sầu Tôi trở về mà chẳng thấy người đâu Hay đã lỡ mối tình duyên một thuở Mắt ai rưng màu hoa tim tím nhớ Có thương người mòn mỏi đứng chờ mong? Tôi về đây dư hương giấu trong lòng Thu kín lối, phố chuyển mình như thể Độ tan tầm người ta đông như thế Ấy vậy mà… vẫn thiếu một bàn chân…

Hết tiền

Hôm qua họp hội đồng niên Ngày mai cỗ cưới triền miên ui trời Bên này đám khóc cũng mời Bên kia đám giỗ không đời nào tha.. Tiền bạc kiếm thì chẳng ra Lại còn chưa kể việc nhà áo cơm Con đóng học cũng hỏi lương Cha già mẹ yếu chẳng nhường cho ai Giang san đè nặng hai vai Tiền bạc được thể ra oai với mình.. Làm vãi nó chẳng thương tình Đúng là giống bạc cũng khinh người nghèo.. Gặp bụt chỉ ước một điều Cho con cả đống tiền tiêu thôi à.. Chém cha cuộc sống xa hoa Bao nhiêu là thứ chẳng tha đồng tiền Cũng muốn ăn ở cho hiền Nhưng tiền không có thì tiên cũng buồn Năm hết tết đến còn luôn Chỉ mong năm mới tiền tuôn đầy nhà.. Chúc cho cô bác ông bà Gái trai cùng với trẻ già luôn vui Năm mới sắp sửa sang rồi Tiền tiêu đầy túi vui rơi đầy nhà. Tác giả: Huyền Thanh

Tuyển tập thơ bút tre cười ra nước mắt

Hình ảnh
Em ơi chớ có bồn chồn Chồng về em nhớ rửa... tay sạch bong Cơm bưng nước rót tận phòng Cốt sao thể hiện tấm lòng hiền thê Thoạt trông thấy Võ Kiều Thu Anh em cuống quýt dương...tay lên chào Em kia ngơ ngẩn cười ruồi Thầm ao ước được một...buổi để chơi Em kia càng lúc càng xinh Làm anh vừa định xuất t...ây lại dừng Vui thay cái phận đàn ông  Trời sinh ra lại có lông ở mồm Hoan hô đồng chí Xi-ha  Núc na núc ních sang Ta sang Tàu. Con đường như thể con gì  Chỗ thì lồi lõm, chỗ thì... lõm lôi Nhớ quê ra đứng đỉnh đèo  Bỗng đâu thấy một chú mèo gâu gâu  Dừng chân đứng lại trên cầu  Bỗng đâu thấy một con trâu vàng vàng  Tình yêu đâu phải phân trâu, Mà anh lại sợ để lâu hóa bùn. Tình yêu đâu phải con lươn Mà anh lại sợ nó trườn khỏi tay.   

Phổ nhạc: Ghen hờn, nhạc: Triều Châu

Hình ảnh
Xin giới thiệu nhạc phẩm "Ghen hờn" của nhạc sĩ Triều Châu. Nhạc phẩm này được phổ nhạc từ bài thơ GHEN của Thanh Trắc Nguyễn Văn. GHEN   Giận em đập nát câu thề Nắng hồng rơi vỡ dầm dề mưa tuôn Bão dông giăng kín mây buồn Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau... Bây giờ người ấy trầu cau Dửng dưng qua bến sông sâu, xuống đò Lơ ngơ tôi đứng trên bờ Lời thương hóa đá... Hết chờ, hết mong! Lội đò tiễn sáo sang sông Câu thơ xưa thả bềnh bồng hoàng hôn Vung tay bỏng lửa ghen hờn Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa... 1997 (Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn --------------------------------------------------------------------------------------------- Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet