Thơ 0107: Cô bé u buồn

























CÔ BÉ U BUỒN

Sao bé lại buồn cô bé ơi
Lặng ngồi ghế đá đếm mưa rơi?
Hay bé kết bạn cùng ta nhé
Hai mình kết lại hết mồ… côi?

Bé bằng lòng không cứ nói đi
Ủa, sao bé khóc lệ hoen mi?
Bé nhìn chi mãi nơi xa ấy
Ta cũng nhìn theo chẳng thấy gì?

Kìa bé nhìn lên lẳng lặng cười
Nụ hồng chợt thắm nắng xuân tươi
Vầng trăng thôi nhé tan u ám
Soi xuống hồn ta bóng một người!

Nhưng sao bé cười với người… ta!
Vội theo người ấy bỏ ta xa?
Bỏ ta ngồi lại công viên ấy
Cứ ngỡ hai mình, hóa đến… ba!

Ngồi đó ta buồn bé biết không?
Cũng nhìn mây trắng, cũng xa trông
Cũng nghe hiu hắt chiều thu lạnh
Nắng lạnh hoàng hôn, gió lạnh lòng!

1994
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




-------------------------------------------------------------------------------
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riệng Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Nhận xét

Entri Populer

Tục ngữ về Mùa Hè

Ca dao về địa danh Bắc Ninh

Ca dao về địa danh Quảng Nam - Đà Nẳng (3)