Thơ 0124: Chiều Bà Điểm

















































CHIỀU BÀ ĐIỂM

Chiều Bà Điểm xanh ngát
Hàng cây gió rì rào
Lá vọng vào nỗi nhớ
Nắng vỡ rụng lao xao.

Em cười sao chẳng nói?
Áo bà ba mịn màng
Ta mơ làm nhẫn cỏ
Nguyện đời hết lang thang.

Gập ghềnh xe thổ mộ
Lộc cộc bánh vang đều
Nhà ai đun củi bếp
Khói mờ cửa lam rêu.

Hoàng hôn dần dần tím
Sương thu nhòa nhòa xanh
Ngập ngừng ngừng lối nhỏ
Chưa xa xa sao đành?

Chợt qua chiều Bà Điểm
Cầm ngẩn ngơ miếng trầu
Trầu xanh têm vôi thắm
Đôi chim trời bay cao.

Hóc Môn 1999
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




--------------------------------------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo Áo Trắng số 21 + 22 (bộ mới) Xuân Tân Tỵ 2001
* Bài thơ đã đăng trên báo Văn Nghệ tp.HCM số 331, ngày 11.12.2014

+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002

Ghi chú: Người mẫu Hoa khôi học đường năm 1994 Thủy Tiên (áo xanh) trong bức ảnh nổi tiếng Trở về của nhiếp ảnh gia Nguyệt Vy và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Nhận xét

Entri Populer

Tục ngữ về Mùa Hè

Ca dao về địa danh Bắc Ninh

Ca dao về địa danh Quảng Nam - Đà Nẳng (3)