Thơ 0125: Sao không nói
SAO KHÔNG NÓI?
Sao một lời không nói?
Để mùa phượng tàn mau
Em đi hờn khóe mắt
Cười bâng quơ qua cầu.
Người đi xa xa mãi
Vẫn chưa nói một lời
Áo trắng em là mộng
Bỏ buồn ta mồ côi.
Trương Chi còn giọng hát
Sao ta đành lặng câm?
Bài thơ tình lại xé
Gởi cho gió âm thầm.
Ta thương mình tay trắng
Em thương người bơ vơ
Một lời sao không nói?
Chiếc lá rơi ơ hờ.
Ta bên này bờ lở
Em bên kia bãi bồi
Lở bồi rồi bồi lở
Ngàn năm còn xa xôi.
Sao một lời không nói?
Để nụ hồng chôn sâu
Tháng năm buồn rụng vỡ
Sân trường mờ mưa ngâu.
1999
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
----------------------------------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo Áo Trắng số 27 (bộ mới). ngày 1.4.2001
* Bài thơ đã đăng trên báo Tài Hoa Trẻ số 781, ngày 15.7.212
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhận xét
Đăng nhận xét