Thơ 0148: Đêm ngọc lan
ĐÊM NGỌC LAN
Ngỡ ngàng bên gốc ngọc lan
Hái màu hoa trắng muộn màng trao nhau
Mưa ngâu vỡ lạnh chân cầu
Giọt thương còn đọng, giọt sầu chưa vơi.
Nẻo xưa thơm trắng mây trời
Tuổi thơ thơm trắng chân đồi cỏ may
Ngọc lan thơm trắng cánh đầy
Áo em thơm trắng gió ngày lung liêng.
Người về mảnh nhớ chao nghiêng
Mảnh sao rơi xuống, mảnh liềm vắt lên.
1998
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
----------------------------------------------------------------------------------
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002
Ghi chú: ảnh hoa ngọc lan và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhận xét
Đăng nhận xét