Thơ 0149: Chiều sông Đuống
CHIỀU SÔNG ĐUỐNG
Em phương nào xa sông Đuống
Để mùa thu mất nắng vàng
Ta hong thơ thành mây trắng
Triền đê hóa khói lang thang.
Sương đã phủ mờ năm tháng
Thuyền ai xuôi giữa bập bềnh?
Tay vốc nước tìm kỷ niệm
Sóng cựa mình lắc bấp bênh.
Câu em ca xưa quan họ
“Người ơi người ở đừng về...”
Nay không về xin muốn ở
Sao lạnh đôi bờ sông quê?
Trăng vừa treo đầu đỉnh nhớ
Sợi buồn giăng vướng bãi chờ
Chuồn chuồn bay đâu dải yếm?
Hoa bướm giờ khuất bến mơ.
Người dừng chân bên sông Đuống
Thấy lá ngô reo cuối chiều
Thấy hoàng hôn dần vỡ tím
Gió đêm về bước liêu xiêu...
2000
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
------------------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo Phụ Nữ Chủ Nhật số 42, ngày 29.10.2000
* Bài thơ đã đăng trên báo Áo Trắng số 40 (bộ mới), năm 2011
* Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 372 - ngày 14.9.2010
* Bài thơ đã đăng trên báo Văn Nghệ Trẻ số 53, ngày 30.12.2012
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Tân Văn số 2, tháng 1 năm 2013
+ Bài thơ đã in trong Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006
+ Bài thơ đã in trong Tuyển tập thơ Phù Sa Của Gió - NXB Văn Nghệ 2007
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2020
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhận xét
Đăng nhận xét