Thơ 0174: Đợi xuân
ĐỢI XUÂN
Em chưa biết nhưng anh đã biết
Mùa đông đang đi khoác gió lạnh xa dần
Tình mỏng mảnh đâm chồi trên cát trắng
Sương khói muộn phiền vụn vỡ dưới chân.
Anh chưa nói phải đâu là không nói
Những yêu thương đôi lúc chẳng thành lời
Lữ khách khát gục dần trên sa mạc
Bỗng nghẹn ngào thấy giọt mưa rơi.
Em chưa đến nghĩa là xuân không đến
Dẫu vườn nhà anh lấp lánh mai vàng
Giọt rượu chúc sẽ ngọt ngào đáy cốc
Khi trái tim buồn hết kiếp lang thang.
2000
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
--------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo Xuân Giáp Ngọ Tạp chí Người Làm Báo, bộ mới số 68 - 69, tháng 1 và 2 năm 2014
* Bài thơ đã đăng trên báo Xuân Giáp Ngọ báo Văn Nghệ Tiền Giang số 81, tháng 1 và 2 năm 2014
* Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số Tất niên 689, ngày 10.1.2017
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Mới số 10 và 11, số báo Xuân Đinh Dậu 2017
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhận xét
Đăng nhận xét