Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0175
Viết ở hồ Trị An
Trị An như là nắng
Nắng long lanh thắm đỏ môi cười
Mưa chợt gõ nghe âm vang từng phiến đá
Tiếng hát một thời
Bừng cháy tuổi đôi mươi.
Trị An như là gió
Gió đung đưa vắt vẻo lưng trời
Lớp lớp Sơn Tinh xưa lên rừng bạt núi
Hạt mồ hôi gieo mầm
Hồ nước bạc sinh sôi.
Trị An như là biển
Biển vươn vai rượt đuổi mặt trời
Nước lấp lánh vắt kiệt mình thành điện sáng
Đêm ngân hà
Chập choạng bóng sao rơi.
Trị An như là nhớ
Đảo hồ xa chấp chới mây chiều
Tiễn du khách cuối mùa đông ấy
Vút ngang trời rụng tiếng chim kêu.
2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nhận xét
Đăng nhận xét