Bình bài thơ Ghen của Thanh Trắc Nguyễn Văn (3)
Ghen "rất người"
Nhạc sĩ An Thuyên "chặt đội câu thơ, bẻ đôi câu thơ" làm "mái chèo lướt sóng" để về với người yêu; Thanh Trắc Nguyễn Văn "đập nát câu thề" vì người yêu phụ bạc. Hai hoàn cảnh khác nhau, đối lập nhau đã được hai người mô tả thật hay, thật điển hình.
Khác với cái "Ghen" có phần thái quá của Nguyễn Bính, Thanh Trắc Nguyễn Văn có cái "Ghen" day dứt, dai dẳng, tưởng như không thể dứt ra được . Một câu thơ giận người yêu "đập nát câu thề" đến nỗi "nắng hồng rơi vỡ, mưa dầm dề tuôn" thiết nghĩ không thể hay hơn được nữa.
Nỗi nhớ nhung, đau đớn được đẩy lên cao đến mức dày vò tâm can "Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau". Người trong cuộc tuy ghen đến mức "bỏng lửa ghen hờn" nhưng vẫn còn yêu, vẫn còn nặng tình lắm. Nỗi buồn đau day dứt đó tác giả đã dồn tâm huyết vào thơ.....
Cảm ơn tác giả bài thơ đã ghi lại trung thực những rung động sâu kín của tâm hồn mình. Chắc rằng rất nhiều người trong chúng ta đều có chung một tâm trạng như tác giả khi người yêu đi lấy chồng. Cuộc đời sẽ thật là đơn điệu, buồn tẻ nếu như không có những nỗi đau, nỗi "hờn ghen" rất "người" như vậy...
Trần Văn Sỹ
------------------------------------------------------------------
Ghen
Giận em đập nát câu thề
Nắng hồng rơi vỡ dầm dề mưa tuôn
Bão dông giăng kín mây buồn
Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau...
Bây giờ người ấy trầu cau
Dửng dưng qua bến sông sâu, xuống đò
Lơ ngơ tôi đứng trên bờ
Lời thương hóa đá... Hết chờ, hết mong!
Lội đò tiễn sáo sang sông
Câu thơ xưa thả bềnh bồng hoàng hôn
Vung tay bỏng lửa ghen hờn
Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa...
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nhận xét
Đăng nhận xét