Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0181






Bập bênh

Anh rơi vào cỏ biếc
Em bay vút mây xanh
Bập bênh, bập bênh nữa!
Tiếng cười vang long lanh.

Thiên đàng hay địa ngục?
Hai đầu cùng bấp bênh
Em lên rồi bỗng xuống
Anh xuống rồi chợt lên.

Tình yêu cho và nhận
Hai đứa bềnh bồng cân
Hạnh phúc chông chênh mãi
Dẫu xa mà thật gần.

Em gần trong tay với
Theo anh suốt một đời
Giận hờn xa khập khễnh
Nước mắt là hoa rơi.

Anh đùa bên con nhỏ
Em buông sợi tóc nhòa
Thời gian còn hay mất
Đung đưa mình hay ta?

Bập bênh, bập bênh nhé?
Nhấp nhô chào hoàng hôn
Nụ hồng vừa chợt hát
Sỏi đá nở linh hồn...

1999
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn





Nhận xét

Entri Populer

Tục ngữ về Mùa Hè

Ca dao về địa danh Bắc Ninh

Ca dao về địa danh Quảng Nam - Đà Nẳng (3)