Bình bài thơ Bi kịch của Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bi kịch trong bài thơ Bi kịch của Thanh Trắc Nguyễn Văn Bốn câu thơ tứ tuyệt thật ngắn gọn. Nhưng chính bốn câu thơ đó lại gợi mở ra một vở bi kịch khá đặc sắc và đầy kịch tính. Cảnh đầu chàng và nàng yêu nhau. Nhưng chàng có lẽ do quá nghèo nên gia đình nàng đã gả nàng cho người khác: “Ngày theo chồng em khóc với hoàng hôn Và hồn em đã thuộc về ta mãi mãi” Cái an ủi mà chàng trai nhận được chính là trái tim nàng đã mãi mãi thuộc về chàng. Ngày đám cưới của nàng thật buồn. Vu qui theo chồng nàng không cười mà lại khóc. Đã vậy “còn khóc với hoàng hôn” nữa! Vâng, đám cưới là để mở ra một trang mới cho cuộc sống lứa đôi thế mà nàng nhìn đâu đâu cũng chỉ thấy toàn “hoàng hôn”! Đúng là do yêu chàng quá mãnh liệt nên nàng đã tự nhìn hôn nhân của mình với một con mắt không được mấy thiện cảm. Chàng tuy mất nàng nhưng dù sao cũng thật sự hạnh phúc vì người yêu cũ lúc nào cũng luôn nhớ về mình. Cảnh sau chàng và nàng tái ngộ. Nhưng cảnh tái ngộ thật đáng sợ với từ “cướp” đầy hung hãn và bạo lực