Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0227
Giam mình trên cao ốc
Giam mình trên cao ốc
Trong hơi lạnh điều hòa
Bàn tay cầm remote
Mơ một ngày nắng xa.
Tình quen nhét đầy túi
Tình yêu rớt đầy bàn
Vui buồn cùng mail, chat
Hồn lên “nét” lang thang.
Giam mình trên cao ốc
Công việc oằn vai lưng
Bao nụ cười vô thức
Bao cái nhìn dửng dưng.
Trò chuyện cùng con số
Bàn bạc với thống kê
Chan chát hơi trà nóng
Đăng đắng vị cà phê.
Giam mình trên cao ốc
Yêu em mà không hay
Nhớ đồng chiều xóm nhỏ
Cánh diều bay như say.
Sao không làm cây lúa
Nồng đậm đất phù sa
Để bây giờ ngồi hát
Như mây trắng không nhà?
Giam mình trên cao ốc
Ngột ngạt thiếu trời xanh
"Di động" liên tục réo
Tìm đâu phút yên lành?
"Vượt núi" game máy tính
"Dạo biển" cáp truyền hình
Thời đại kỹ thuật số
Nhồi nhét đầy tâm linh.
Giam mình trên cao ốc
Giật mình trước hoàng hôn
Thời gian rơi đâu mất
Trong gạch thép không hồn?
2005
(Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
------------------------------------------------------------------------------------
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007
Nhận xét
Đăng nhận xét