Xin em - Một bài thơ tình viết ở Hà Nội
Xin em - Một bài thơ tình viết ở Hà Nội
Một lần ra Hà Nội, ở một quán ăn gần Hồ Tây và Hồ Trúc Bạch, tôi đã gặp một cô giáo khá dễ thương. Tên cô là Xuân Thảo, cô ở Sài Gòn ra Hà Nội cùng đoàn du lịch với tôi. Cô cũng là một độc giả vẫn thường đọc thơ của tôi trên các báo in và báo mạng.
Lúc chia tay cô đã đưa ngón tay út cho tôi nắm để từ biệt (tôi chỉ dám nắm ngón tay út của cô thôi vì tôi đã có vợ rồi!). Quá xúc động tôi đã ứng khẩu đọc luôn hai đoạn thơ có tám câu lục bát để tặng cô:
Xin em một sợi tóc thề
Để anh buộc nhớ kẻo về em quên
Mùa này dông bão chông chênh
Thuyền tình trôi mất bắt đền ai đây?
Xin em cho nắm ngón tay
Để anh cầm mãi những ngày có nhau
Lỡ khi biền biệt trăng sao
Tháng năm tơ nhện toàn màu cô đơn.
Sau này tôi đã thêm 1 đoạn bốn câu thơ cuối nữa, cho bài thơ thật hoàn hảo và gởi đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Chư Yang Sin (tỉnh Đắc Lắc). Bài thơ này đã được đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Chư Yang Sin tháng 6 năm 2011. Ảnh cô gái minh họa trong bài thơ chỉ là ảnh của người mẫu, không phải là ảnh của cô Xuân Thảo (cô không thích đưa ảnh riêng tư của mình lên mạng)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-----------------------------------------------------------------------------
Xin em
Xin em một sợi tóc thề
Để anh buộc nhớ kẻo về em quên
Mùa này dông bão chông chênh
Thuyền tình trôi mất bắt đền ai đây?
Xin em cho nắm ngón tay
Để anh cầm mãi những ngày có nhau
Lỡ khi biền biệt trăng sao
Tháng năm tơ nhện toàn màu cô đơn.
Xin em tặng một nụ hôn
Để anh hiểu biết lớn khôn thành người
Một mai đắc đạo lên trời
Gặp tiên nữ
Biết trả lời:
Nụ hôn...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nhận xét
Đăng nhận xét