Thơ 0235: Mời rượu Trương Chi
Mời rượu Trương Chi
Thôi đừng hát nữa chàng Trương
Đây chung rượu đắng Mỵ Nương rót đầy
Cạn cho nghiêng ngả tỉnh say
Cạn ngầy ngật nhớ, cạn ngây ngất sầu
Trăm năm duyên chẳng bạc đầu
Cạn đi đừng trách lá trầu không xanh
Cạn dòng nước mắt chảy quanh
Bến tương tư chớ vỡ thành oan khiên...
Mơ chi mãi bóng hão huyền
Con đò đắm đuối tận miền chiêm bao
Yêu người yêu cả khổ đau
Khóc tình khóc cả trăng sao dật dờ
Dẫu buồn chắp cánh hóa thơ
Tình si vùi xuống dại khờ nên chăng?
Mẹ già hạt lệ giá băng
Khóc ai vào cõi vĩnh hằng vì ai?
Câu ca ca đến lạc loài
Hận tình hận xuống tuyền đài không tan!
Thì đây chén gỗ bạch đàn
Tay nâng bầu rượu rót tràn sông Tương
Vẫn còn đó bóng Mỵ Nương
Cạn đi!
Cạn hết nhớ thương một thời...
2002
(Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
------------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã dăng trên Tạp chí Văn Nghệ Tiền Giang số 69, tháng 7 và tháng 8 năm 2015
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhận xét
Đăng nhận xét