Tạp văn: Cây đàn ma và khúc nhạc mê hồn trong phim Mê Thảo Thời Vang Bóng
Tạp văn: Cây đàn ma và khúc nhạc mê hồn trong phim Mê Thảo Thời Vang Bóng
Tam (diễn viên Đơn Dương - người đánh đàn) và Tơ (diễn viên Thúy Nga – người hát) là một đôi tình nhân dù Tơ đã có chồng. Do vô tình giết chết một tên công tử đốn mạt, Tam phải bỏ trốn và được Nguyễn (diễn viên Dũng Nhi – người nằm trên sạp), ông chủ ấp Mê Thảo cưu mang vì khâm phục tài chơi đàn của Tam. Tam đành chia tay Tơ, người tri âm tri kỷ của mình. Nguyễn trở về ấp Mê Thảo, chuẩn bị cho ngày cưới thì một tai nạn ập đến cướp mất vợ anh. Từ đó, Nguyễn căm hận tất cả những gì thuộc về thế giới văn mình và sống trong đau khổ dằn vặt của quá khứ. Cô Cam (diễn viên Minh Trang), người ở trong nhà Nguyễn lặng lẽ yêu ông chủ và chịu nhiều đau khổ. Tam đi tìm Tơ để mong tiếng hát của cô cứu mạng Nguyễn. Nhưng Tơ chỉ hát khi ai đàn cây đàn có ma của chồng cô, mà theo lời nguyền ai đàn cũng sẽ chết... Tam chấp nhận cơ nguy, để cứu ân nhân là Nguyễn. Sau khi đàn, ngón tay nhỏ máu trên từng phím tơ, Tam xuất huyết và chết gục trên cây đàn.
Phim rất hay và đặc biệt xuất thần với khúc nhạc mê hồn cuối phim. Tiếng hát trầm uất, đau thương lẫn với tiếng đàn réo rắt như tiếng gọi hồn của người chết. Một tình yêu vô vọng nhưng tuyệt đẹp. Một tình bạn của bậc quân tử, đại trượng phu: Chịu ơn người không thể quên ơn, dù phải trả giá bằng cái chết...
Trong lời giới thiệu bộ phim này ở Pháp, có đoạn: "Âm nhạc mà người ta nghe thấy trong phim có một vai trò động lực: nó mở và đóng không gian của câu chuyện. Qua hai cảnh âm nhạc có độ cảm xúc và hiệu quả tự sự tuyệt hay, người xem phương Tây có thể chìm đắm vào cõi âm nhạc cổ Việt Nam, nơi tiếng đàn hòa quyện thanh tao vào tiếng hát, mang tính xác thực của bản sắc văn hóa Việt"
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nhận xét
Đăng nhận xét