Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0289
Tình khúc số 1
Rồi một ngày
Em chợt nhận ra
Mùa đông đang tan dần vào biển cả
Những con suối mùa xuân trở mình hối hả
Chảy tìm nhau
Rạo rực
Ầm ào.
Rồi một ngày
Em bỗng hái được trăng sao
Hứng được giọt nước mắt
Từ vợ chồng Ngưu Lang, Chức Nữ
Những ánh đom đóm xanh
Vẫy cánh thành Thiên sứ
Đưa em lên cao
Ngự chín tầng trời.
Rồi một ngày
Trong tiếng rên thật khẽ
Chơi vơi
Em ngây ngất giữa Thiên đàng – Địa ngục
Màn đêm buông xuống
Vọng tiếng đàn hạnh phúc
Cùng một con đường
Đầy vực thẳm
Chông gai...
Là một ngày
Treo lên yêu thương
Một hình hài
Là một ngày
Treo lên nỗi nhớ
Mảnh yếm đào
Là một ngày
"Sỏi đá cũng mãi mãi bên nhau"!
2010
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
--------------------------------------------------------------------
+ Bài thơ đã đăng trong Tập thơ riêng Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhận xét
Đăng nhận xét