Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2013

Ảnh Thanh Trắc Nguyễn Văn (3)

Hình ảnh
Thanh Trắc Nguyễn Văn trong một tối ở quán cà phê Bản Sonate (Sài Gòn) Thanh Trắc Nguyễn Văn và những người bạn cũ học lớp 12 Thanh Trắc Nguyễn Văn trong ngày khai giảng niên học Thanh Trắc Nguyễn Văn và nhà thơ Lê Minh Dung tại Hội Nhà Văn tp.HCM   Nhà thơ Thanh Yến, nhà thơ Trương Nam Chi, Thanh Trắc Nguyễn Văn và nhà thơ Phạm Thị Cúc Vàng tại Hội Nhà Văn tp.HCM

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0293

Hình ảnh
  Cô gái Lào Cai                                 tặng Vương Thị Thùy Hương Chào em cô gái Lào Cai Gió đông lạnh xuống bờ vai ngoan hiền Em búp bê Hay nàng tiên? Một bông hồng thắm sáng miền cỏ hoa 2011 Thanh Trắc Nguyễn Văn

Thơ 0292: Tình lỡ

Hình ảnh
TÌNH LỠ Cải ngồng muối chẳng thành dưa Trăng về bến cũ đêm mưa một mình Yêu chưa hoàn hảo cuộc tình Câu thơ giờ viết đợi bình minh lên 2010 (Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010) Thanh Trắc Nguyễn Văn ----------------------------------------------------------------------------------------------- * Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 552, ngày 29.4.2014 + Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010 Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thơ 0291: Ký ức

Hình ảnh
KÝ ỨC Người về tìm lại dòng sông Vớt lên nỗi nhớ nghe mông mênh buồn Câu thơ viết gởi cánh chuồn Chuồn chuồn bay mất sao buồn không bay? 2010 (Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010) Thanh Trắc Nguyễn Văn ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- * Bài thơ đã đăng trong chùm thơ Tình khúc trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 514, ngày 16.7.2013 * Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 552, ngày 29.4.2014 + Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010 Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Bình bài thơ Người lái đò của Thanh Trắc Nguyễn Văn

Hình ảnh
  Cái chết của Người Lái Đò là điều tất yếu .. Về hưu, đáng lẽ sẽ là những tháng ngày thanh thản nhất của người thầy giáo già trong bài thơ. Nhưng không, ông về hưu mà lòng vẫn nặng trĩu vì những bất cập về chỉ tiêu, những tiêu cực cũ và mới về thi cử, những cái phi lý trái khoáy khi đánh giá về đạo đức và học tập của học trò, vẫn còn tồn tại trong ngành giáo dục. Một bi kịch, một nỗi đau đáu mà hầu hết những nhà giáo có tâm huyết với nghề vẫn phải thường mang theo trong những tháng năm dài đứng trên bục giảng. Tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn đã tỏ ra rất khéo léo khi dẫn dắt người đọc vào “nút thắt” của bài thơ bằng những câu thơ ở cuối khổ một: “Dòng sông chữ bây giờ không còn hiền hòa Cứ chập chờn sóng dữ” báo hiệu sẽ có những đợt sóng ngầm dữ dội đang sắp đến. Truyền lửa cho học trò để học trò có lửa mà học tập là mơ ước của tất cả những người giáo viên chân chính. Nhưng lấy lửa ở đâu mới là điều quan trọng. Trong bài thơ các quan chức giáo dục cũng tỏ ra rất quan tâm đến điều này:

Thơ của bạn Hoa Tím (Nguyễn Hồng Duyên)

Hình ảnh
ĐỪNG VAY MỘT NỬA                                      (họa bài thơ Vay tình của Thanh Trắc Nguyễn Văn)   Anh vay Một nửa Em cười Còn đây một nửa ai người để thương. Cung đàn bắc nhịp du dương Lời yêu anh ngỏ vô thường cuốn bay. Yêu chi một nửa cũng say Chi bằng yêu nốt những ngày phôi pha Anh không lãng tử - đại gia Chân tình xin gửi chớ mà làm ngơ. Đừng vay một nửa giấc mơ Còn đây một nửa tình hờ nghe đau Em gom hai nửa vì sao Tặng anh tất cả khỏi vào trùng khơi! Hoa Tím - Nguyễn Hồng Duyên --------------------------------------------------- Vay tình Vay em Vay nửa nụ cười Sao giờ phải vướng đến mười nhớ thương? Em là hoa đẹp hướng dương Còn tôi chiếc lá cuối đường gió bay... Vay em Vay nửa lời yêu Sao giờ phải nhận trăm điều dèm pha? “Kiều nữ thì sánh đại gia Có đâu đến kẻ không nhà ngu ngơ!”. Vay em Vay nửa cuộc tình Sao giờ phải trả muôn nghìn đớn đau? Em tìm vương miện trăng sao Bỏ tôi hóa sóng thét gào biển khơi. (Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Long An số tháng 6 năm

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0290

Hình ảnh
Thơ viết ở bờ sông Thị Vãi Rồi một chiều trở lại giấc mơ xưa Gặp em ngồi khóc cuối mùa đông nắng vỡ Ta về ngang chợt va vào nỗi nhớ Kỷ niệm rơi đầy dọc năm tháng buồn quên. Dòng sông bây giờ thăm thẳm một màu đêm Đâu những cánh diều giấy nhấp nhô trời quá khứ? Mặt nước sông hằn lên nét cười quỷ dữ Bao xác cá phơi đầy trên xác cỏ bầm đen… Thương những con thuyền rách nát hom hem Lăn giọt nước mắt xuống dòng sông hôi thối Lão chủ nhà máy cúi đầu với cái cười xin lỗi Nước thải vẫn thải đều… thum thủm, lợm tanh! Quê mình nghèo sao bóng tối cứ vây quanh? Bát cơm của mẹ cũng đơm đầy hạt sạn Bão lại thổi Xổ tung những chùm mây tóc xám Hạt mưa lạnh cuối chiều Hay giọt lệ của trăng? (Vũng Tàu 2009) (Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010) Thanh Trắc Nguyễn Văn ------------------------------------------------------------------------------- + Bài thơ đã đăng trong Tập thơ riêng Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010 Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thơ tranh Thiên sứ

Hình ảnh

Thơ tranh Vịt lùn

Hình ảnh

Ảnh Thanh Trắc Nguyễn Văn (2)

Hình ảnh
Ảnh gia đình Thanh Trắc Nguyễn Văn, người vợ sau và bé Như Ngọc lúc bé mới 2 tuổi (năm 2010) Thanh Trắc Nguyễn Văn ngồi cạnh hai người rất thích thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn là anh Hà và người đẹp L.A. (hoa khôi trường Võ Thị Sáu). Một độc giả hâm mộ khác là người đẹp T.H. đến tặng hoa. Ảnh chụp nằm 2009. Thanh Trắc Nguyễn Văn chụp chung với các thành viên CLB Lục Bát Sài Gòn (năm 2010)