Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0290
Thơ viết ở bờ sông Thị Vãi
Rồi một chiều trở lại giấc mơ xưa
Gặp em ngồi khóc cuối mùa đông nắng vỡ
Ta về ngang chợt va vào nỗi nhớ
Kỷ niệm rơi đầy dọc năm tháng buồn quên.
Dòng sông bây giờ thăm thẳm một màu đêm
Đâu những cánh diều giấy nhấp nhô trời quá khứ?
Mặt nước sông hằn lên nét cười quỷ dữ
Bao xác cá phơi đầy trên xác cỏ bầm đen…
Thương những con thuyền rách nát hom hem
Lăn giọt nước mắt xuống dòng sông hôi thối
Lão chủ nhà máy cúi đầu với cái cười xin lỗi
Nước thải vẫn thải đều… thum thủm, lợm tanh!
Quê mình nghèo sao bóng tối cứ vây quanh?
Bát cơm của mẹ cũng đơm đầy hạt sạn
Bão lại thổi
Xổ tung những chùm mây tóc xám
Hạt mưa lạnh cuối chiều
Hay giọt lệ của trăng?
(Vũng Tàu 2009)
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-------------------------------------------------------------------------------
+ Bài thơ đã đăng trong Tập thơ riêng Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhận xét
Đăng nhận xét