Thơ của bạn Phạm Phan Hòa
Mùa thu ngọc
(họa bài thơ Thu ngà của Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Mùa thu ngọc..
Chở em đi đâu?
Chỉ còn lại một mình anh với sắc lá vàng vương lên màu nhớ!.
Biết tìm em nơi nao
Khi em đã đành lòng ra đi bỏ mặc những mùa hoa ở lại!
Cánh buồn theo gió lay
Trăng thu ứa lệ khóc anh trắng tình..
Cung đàn yêu cũng đà đứt khúc nhân duyên...
Một chút kỷ niệm xưa như vẫn còn đâu đó
Mặt hồ lặng câm nghiêng bóng rủ!
Một nét nguyên tươi
Một làn da trắng...
Lời thơ anh như dại khờ khi hát tiễn em về nơi em?
Anh đã cùng Trương Chi
Trỗi khúc yêu người..
Khúc thu ngà ngọc!
Thôi thì buông mảnh tình mơ
Tiễn em về với bến bờ em yêu
(Trang web văn học lucbat.com ngày 22.3.2013)
Phạm Phan Hòa
---------------------------------------------------------
Thu ngà
Viết tặng T.N.
Ta về quán gió chân đồi
Tìm mùa trăng lạnh cuối trời mù sương
Tìm đâu cô giáo Hải Dương?
Dã quì Đà Lạt bỗng vương vương buồn.
Kìa trăng ứa lệ mưa tuôn
Khóc ta tay trắng cạn nguồn nhân duyên
Đồi thông thổn thức ngả nghiêng
Hồ Than Thở cũng muộn phiền thở than.
Thu xưa khói biếc trăng vàng
Áo dài guốc mộc lang thang đêm ngà
Làn da trắng, nét mặt hoa
Giọng cười gái Bắc làm ta dại khờ....
Thôi thì buông mảnh tình mơ
Tiễn em về với bến bờ em yêu
Còn ta với bóng trăng chiều
Hẹn Trương Chi thả sáo diều tương tư!
Đà Lạt 2012
(Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 497, ngày 19.3.2013)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nhận xét
Đăng nhận xét