Thơ của bạn Lệ Mai












































Dửng dưng
               (họa bài thơ Trăng Cam Lâm của Thanh Trắc Nguyễn Văn) 
Dửng dưng người chẳng còn yêu
Câu hò hẹn cũ rong rêu mất rồi
Người về phương nhớ xa xôi
Để tôi với bóng hình tôi cuối chiều.

Cam Lâm xưa thả cánh diều
Mà nay giọt lệ cô liêu lạnh lùng
Nhìn trăng trăng bỗng lung linh
Nhìn ta ta bỗng thương mình ngu ngơ.


(Trang web Lục Bát Việt Nam ngày 27.4.2013)

Lệ Mai 

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Trăng Cam Lâm
                     Viết tặng T.H.
Một chiều về lại Cam Lâm
Đi tìm tháng chín gió dầm dề mưa
Đâu rồi cái thuở ngày xưa
Chăn trâu, cắt cỏ, những mùa lội sông?
       
Tuổi thơ đốt khói đầy đồng
Thả diều mây trắng bềnh bồng ca dao
Hẹn cùng cổ tích trăng sao
Đuổi bầy đom đóm lạc vào đêm mơ.

Ngõ tre còn đó dại khờ
Ai xa ai tiễn, ai chờ ai yêu?
Câu thề giờ đã rong rêu
Càng thêm gặp gỡ càng nhiều dửng dưng.

Thì thôi trả hết quay lưng
Vầng trăng giữ lại để đừng quên quê
Người đi cỏ ướt chân đê
Nhớ trăng lại nhớ nẻo về Cam Lâm...
 

Nha Trang 2013
(Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 495, ngày 5.3.2013)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




Nhận xét

Entri Populer

Tục ngữ về Mùa Hè

Ca dao về địa danh Bắc Ninh

Ca dao về địa danh Quảng Nam - Đà Nẳng (3)