Ghen, ngâm thơ: Trần Minh Hòa
Ngâm thơ bài thơ Ghen
Đã một lần tôi ngâm bài thơ "Ghen" của nhà thơ Nguyễn Bính và thổn thức vì cái "Ghen" ấy. Có lẽ chỉ ở Việt nam mới có cái tình yêu ấy?... Ghen... Vâng anh ghen vì anh yêu em!
Ngày hôm nay tôi đọc một bài "Ghen" khác của nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn trên Facebook. Cũng là "Ghen" nhưng là cái ghen trong ấy có lời tự trách mình:
"Vung tay bỏng lửa ghen hờn
Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa..."
Tôi đã ngâm bài thơ "Ghen" của nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn và vài lời tự sự của mình trong phần ngâm thơ. Bài thơ được nhắc lại hai lần và được ngâm theo những cảm xúc của mình trong cái hơi thở của những âm hưởng dân tộc... lãng mạn và thật sống động như một bức tranh đồng quê Việt Nam.
Cám ơn nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn và tặng anh bản ngâm của tôi trên Facebook.
Người viết: Trần Minh Hòa (nghệ sỹ diễn ngâm)
----------------------------------------------------------------------
Ghen
Giận em đập nát câu thề
Nắng hồng rơi vỡ dầm dề mưa tuôn
Bão dông giăng kín mây buồn
Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau...
Bây giờ người ấy trầu cau
Dửng dưng qua bến sông sâu, xuống đò
Lơ ngơ tôi đứng trên bờ
Lời thương hóa đá... Hết chờ, hết mong!
Lội đò tiễn sáo sang sông
Câu thơ xưa thả bềnh bồng hoàng hôn
Vung tay bỏng lửa ghen hờn
Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa...
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
---------------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ liên quan về Ghen: Ngâm thơ bài thơ Ghen ; Ghen
* Bài bình thơ liên quan về Ghen: Ghen của Thanh Trắc Nguyễn Văn ; Ghen "rất người" ; Bình bài thơ Ghen của Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nhận xét
Đăng nhận xét