Ca dao về Mẹ
CA DAO VỀ MẸ Chẳng tham nhà ngói ba tòa Tham vì một nỗi mẹ cha hiền lành. Chồng dữ thì em mới rầu Mẹ chồng mà dữ, giết trâu ăn mừng. Chồng dữ thì em mới lo, Mẹ chồng mà dữ mổ bò ăn khao. Dì ruột thương cháu như con, Rủi mà không mẹ, cháu còn cậy trông. Em thời đi cấy ruộng bông, Anh đi cắt lúa để chung một nhà. Đem về phụng dưỡng mẹ cha, Muôn đời tiếng hiếu người ta còn truyền. Mẹ cho bú mớm nâng niu Tội Trời thì chịu, chẳng yêu bằng chồng. Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời Cầu cho cha mẹ sống đời với con. Mẹ anh lội bụi lội bờ Sao anh áo lụa quần tơ ngày ngày Mẹ anh bụng đói thân gầy Sao anh vui thú mâm đầy cỗ cao Mẹ anh như tép lao xao Sao anh lấp lánh như sao trên trời Mẹ anh quần quật một đời Sao anh ngoảnh mặt anh cười cợt hoa. Mẹ em đi chợ đường trong Mua em cây mía vừa cong vừa dài, Mẹ em đi chợ đường ngoài, Mua em cây mía vừa dài vừa cong. Mẹ em hằng vẫn khuyên răn Làm thân con gái chớ ăn trầu người. Mẹ già ở túp lều tranh Đói no chẳng biết, rách lành chẳng hay. Mẹ già ở túp lều