Ca dao về Mùa Hè


















































CA DAO VỀ MÙA HÈ 

Đàng mòn nhơn nghĩa không mòn 
Đây tôi giữ dạ bia son sắt cầm 
Xin ai đừng bỏ nghĩa ai 
Cất lên than một tiếng ai hoài cũng thương 
Viết lên một gánh can trường 
Nặng nhẹ cũng gánh cứ đường mà đi 
Nặng thời tối nghỉ một khi 
Nhẹ thời chậm rãi mà đi hoài hoài 
Gánh tôi còn gánh trên vai 
Thói thường người nói nào ai gánh rồi 
Phần tôi gánh nặng tôi ngồi tôi than 
Cất tiếng kêu bà quán bên đàng 
Mai giờ có gặp bạn vàng tôi không? 
Bốn mùa xuân hạ thu đông 
Nghĩa nhơn bảng lảng kêu không thấy trời 
Nước mắt liền nhỏ liền rơi 
Liền thương liền nhớ liền rời liền xa 
Trông em không thấy em ra 
Năm bảy mùa hạ, năm ba mùa hè 
Trách bà Nguyệt lững thững không xe 
Đôi ta lững thững như bè rã đôi.


















































Đêm qua lốp đốp mưa rào,
Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa
Đôi bên bác mẹ thì già
Lấy anh hay chữ để mà cậy trông
Mùa hè cho chí mùa đông
Mùa nào áo ấy cho chồng đi thi
Hết gạo em lại gánh đi
Hỏi thăm chàng học trọ thì nơi nao
Hỏi thăm phải ngõ mà vào
Vai đặt gánh gạo, miệng chào: Kìa anh
Chàng giận thì thiếp làm lành
Miệng cười hớn hở rằng anh giận gì
Thôi thôi đừng giận em chi
Muốn lấy vợ lẽ em thì lấy cho
Hay là lấy vợ nhà trò
Hết bao tiền của em lo cho chàng.

Chị Xuân đi chợ mùa hè,
Mua cá thu về chợ hãy còn đông,
Chị Hươu đi chợ Đồng Nai,
Bước qua Bến Nghé ngồi nhai thịt Bò.

Con trẻ mùa hè như bè tháng sáu
Mượn máu còn hơn cháu chồng
Chim trời ai dễ đếm lông
Nuôi con ai nỡ kể công tháng này.

Con ác là nó nằm đầu hè
Nó kêu tréo que tréo quảy,
Em có chồng như bụi trảy còn non
Nhìn em rồi lại nhìn con
Có chồng lâu lắc, sao nói còn như xưa?
Lẽ nào nẫu để như xưa
Ngoi nam còn ướt đất, huống chi mưa tháng mười?

Con cuốc kêu khắc khoải mùa hè
Làm thân con gái phải nghe lời chồng
Sách có chữ phu xướng phụ tòng
Làm thân con gái lấy chồng xuất gia
Lấy em về thờ mẹ kính cha
Thờ cha kính mẹ ấy là người ngoan.

Dưng dưng như cá vào lờ,
Khi vào thì dễ, bây giờ khôn ra.
Tiếc thay hoa hỡi là hoa,
Mùa xuân chẳng nở, nở ra mùa hè!
Tiếc thay hoa nở làm chi,
Hoa nở lỡ thì, lại phải mùa đông?
Chồng lớn vợ bé đã xong,
Chồng bé vợ lớn trong lòng đắng cay.

Hỡi cô mà thắt bao xanh
Có về Kim Lũ với anh thì về
Kim Lũ có hai cây đề
Cây cao bóng mát gần kề đôi ta
Tình sâu không quản đường xa
Nhà anh cao rộng cũng là nhà em
Nhà anh có con sông êm
Cho em tắm mát những đêm mùa hè.
Một tình thiếp giữ lời thề
Hai tình chờ đợi đêm khuya lạnh lùng.
Ba tình gánh cát bể đông
Bốn tình chờ đợi tơ hồng khéo xe
Năm tình mọi hội mọi hè
Sáu tình chỉ quyết xe tơ đá vàng.
Bảy tình bia tạc chữ vàng
Tám tình em quyết lấy chàng, chàng ơi!
Chín tình nhớ mãi không nguôi
Mười tình tính chẳng sang chơi với tình.
Tình còn vương nợ ba sinh
Tình ơi! Có gỡ cho tình mấy không.
Chăn tình tình đắp mùa đông
Áo tình tình mặc cho xong mùa hè.
Tay tình tình vốn ngồi kề
Chân tình tình vẫn đi về sớm trưa.
Nón tình tình đội cũng vừa
Ông Tơ bà Nguyệt khéo lừa đôi ta.


(sưu tầm)



-------------------------------------------------------------------------------------------------
Tục ngữ về Mùa Hè
Ca dao về Mùa Hè
Ca dao về Mùa Hè (2)
Ca dao về Mùa Hè (3)
Ca dao về Mùa Hè (4) 

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Nhận xét

Entri Populer

Tục ngữ về Mùa Hè

Ca dao về địa danh Bắc Ninh

Ca dao về địa danh Quảng Nam - Đà Nẳng (3)