Thơ của bạn Mỹ Hạnh
CON ĐƯỜNG
Tặng anh Thanh Trắc Nguyễn Văn
Có con đường thục sự nở ngàn hoa.
Là con đường mỗi ngày con đến lớp.
Mùa thu về trong tim em bất chợt
Ngày khai trường anh đứng giữa các con.
Bài thơ nào mang nặng tình nước non.
Có ngọn núi con sông có đường mòn trên biển.
Yêu quê ta đi qua bao cuộc chiến.
Thương tích đầy mình vẫn trăn trở hồi sinh.
Đêm tối xa rạng rỡ ánh bình minh.
Lời thơ cũ bao ngày con sẽ thuộc?
Lời giảng nào rạng ngời như ánh đuốc.
Anh âm thầm gieo giữ những niềm tin.
Tuổi mộng qua sao em mãi kiếm tìm.
Chút lấp lánh trong áng văn anh đọc.
Thêm yêu nắng quê mình ánh lên từng hạt thóc.
Thấy mẹ về trên đồng lúa mênh mông.
Có khi nào anh thấy chạnh lòng không?
Nghề với nghiệp song hành cùng cơm áo
Người với người còn bao điều điên đảo.
Anh có yên bình giữ lửa ấm trong tim?
Những bài thơ nằm trong góc lặng im.
Quá khứ đi qua điêu tàn hay lộng lẫy.
Hạt giống tâm hồn nở trong run rẩy
Bàn tay thầy đỡ lấy những mầm non.
Mùa thu về in dấu bước chân son.
Ước nhỏ lại như thời còn thơ dại.
Bao ước mơ ngời xanh lên mê mải.
Nhặt lại nụ cười bên lớp học thân thương...
2017
Mỹ Hạnh
---------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Nhận xét
Đăng nhận xét