Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2017

Mình yêu nhau nhé

Bao ngày ước vọng trào dâng Tình yêu ấp ủ một tầng trong tim Bấy lâu mỏi gối anh tìm Những ngày anh lỡ lặng im không lời Từng đêm nhung nhớ đầy vơi Mơ về em đó khoảng trời bình yên Sầu vương lòng trót ưu phiền Thầm thương trộm nhớ cô tiên là nàng Muốn chung một mối tình lang Xin em đồng ý thiếp chàng sánh đôi Mình yêu nhau nhé em ơi Nguyện thề suốt kiếp trọn đời yêu em. – Quan Vân –

Mơ được yêu em

Hình ảnh
Chợt một ngày anh nhận ra, em đấy! Làm tim anh xao xuyến đến bồi hồi Tự dặn lòng cơn say nắng mà thôi Sao trăn trở bao đêm mơ, hình bóng? Xa thì nhớ, buổi đầu mình gặp gỡ Nụ cười em nghiêng vạt nắng chiều hôm Bờ vai thon, xinh xắn, mắt hiền hòa Mà trông em sao lạnh lùng đến lạ? Đường em đi anh trải bằng thương nhớ Và ước mơ ngày ước mộng chung đôi Tim yêu đương anh chỉ có một thôi Đừng cho anh mãi ngóng chờ mòn mỏi Chiều hôm nay nắng lại về trên lối Anh một mình nhớ dáng nhỏ ngày qua Em như hoa với mật ngọt đậm đà Anh ước mình là con ong tìm mật…

Thơ chế về tiền lương hay nhất

Lương ơi, ta bảo Lương này… Lương ta ổn định, bao ngày trong năm Vàng lên, lương vẫn giữ nguyên Cuối năm ngày cưới, buồn phiền cho ai… Dầu lên thì cứ tà tà Thấy lên không xuống, có la… có gầm… Thằng “Đô” nhịp nhịp chiều tăng Kéo thêm “anh giá” bay bay trên đầu Đêm đêm nằm nghĩ lo âu Lương… thằng “công chức” khổ sầu dài lâu… Lương ơi tỉnh giấc mau đi Theo kịp thằng giá… giá dầu, giá đô Giá cao ngất ngưỡng giá ơi! Chờ ta đi với… giá xe, giá nhà Tuổi ta chắc tới khi già Mới mua được đất, có nhà, có xe. Chắc là phải uống nước mưa Thở “khí miễn phí” cũng chưa đủ tiền Mới nghe tin nóng tăng lương Làm cho thằng giá chân căng… chạy vù Chỉ đời công chức nghêu ngao Khổ thân, lận đận mưa ào… giá lao… Năm này ta nói tăng lương Năm sau thực hiện giá trường lên cao Gía lên thì mặc giá lên Lương thì chậm chạm dáng… “lươn” ta bò! ************************

Một giấc mơ say

Hình ảnh
Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm! Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ Đường ta đi nắng hóa những đọa đày Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm Em nhớ gì về những chuyến xe xưa? Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ? Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ, Để hạ về khắc khoải một loài ve? Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ Phố đông người sao thiếu bóng em qua? Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…

Thơ 0359: Thiếu nữ thổi sáo

Hình ảnh
THIẾU NỮ THỔI SÁO Kìa em áo mỏng như mây Phải tiên nữ xuống đợi ngày ta yêu? Vườn đông gió lạnh tiêu điều Sáo em gọi nắng tan chiều cô đơn... 2017 Thanh Trắc Nguyễn Văn --------------------------------------------------------------------- * Bài thơ đã đăng trên báo PC & Mobile số 723, ra ngày 26.9.2017  Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Em về phố ấy chiều mưa

Em đi về phố ấy chiều mưa Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ Tóc mây hường đưa theo nhịp gió Trải mù sương lên ánh mắt người Em đi về phố ấy cùng ai? Ta bâng khuâng nhớ một dung hài Lời dối trá chưa trao tròn vẹn Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai Ta yêu nhau mới ba màu áo Phút giã từ vàng vọt thu ngâu Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu Em buồn không sao đã qua cầu Để ai sầu lạc bước đường câu Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ Vì hương tóc mãi còn xao xuyến Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ Rồi hôm nay lang thang phố vắng Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ: “Em đi về phố ấy chiều mưa”…

Định nghĩa về vợ

Vợ không phải mẹ của mình Ru cho mình ngủ đút mình miếng ăn Đêm lạnh vợ chẳng đắp chăn Sáng dậy chẳng thể đưa khăn cho mình Vợ chẳng phải là người tình Trẻ trung duyên dáng mặt xinh chân dài Nhẹ nhàng lời nói thảo mai Ra ngoài sắc sảo có tài tự tin Vợ cũng không phải ô sin Tháng đưa tiền để không nhìn đến con Công việc phải làm cho tròn Làm tốt được thưởng lỗi còn trừ lương Vợ là người bạn thân thương Cùng nhau sướng khổ đoạn đường nhân gian Sẻ chia ngày tháng gian nan Tình vơi xuống bớt nghĩa càng dày thêm Vợ là ánh trăng trong đêm Trăng soi giếng ngọc êm đềm canh thâu Dịu lòng ta lúc buồn đau Bóng l.ồng đáy nước bên nhau không rời Vợ là ánh nắng rạng ngời Ban mai chiếu sáng đất trời muôn phương Ấm tim ta lúc đoạn trường Hoàng hôn nắng tắt nhớ thương vô vàn Vợ là rừng thẳm đại ngàn Cây cao bóng mát xanh tràn chân mây Nương thân ta lúc đọa đầy Lá rơi nuôi đất tán dày chắn giông Vợ là biển cả mênh mông Bạc đầu con sóng ngóng trông thuyền về Nâng hồn ta lúc ê chề Tràn lên bờ cát nguyện t

Yêu anh nhé

Hình ảnh
Em yêu hãy về bên anh nhé Để cho lòng anh nhẹ tơ vương Yêu nhau mình bước chung đường Như sóng dào dạt đại dương vỗ bờ Mắt môi ấy anh chờ anh đợi Chốn bình yên những sợi tơ hồng Em đừng như sáo sổ lồng Bay đi xa mãi trời đông lạnh lùng Yêu anh nhé mình cùng chung mộng Hạnh phúc này sẽ rộng bao la Về đây chung một mái nhà Chung câu hẹn ước lời ca tỏ tình Anh xin phép gia đình em để Chọn ngày vui thay thế lúc yêu Yêu em sẽ mãi thật nhiều Đến ngày đầu bạc sớm chiều không phai. Tác giả: Trường Nguyễn

Chuyện thi cử

Đi thi anh đã dặn dò:  “Phao” quay không trúng, thì chờ giấy quăng.  Bao giờ giám thị quay ra . Bàn trên để ngỏ, là ta... “cóp” liền! HAY: Quê hương anh lớp chật người đông. Bàn tôi ngồi chép bài không sợ thấy. Anh với tôi đôi người xa lạ.  Tại chung phòng mà phải quen nhau. Giấy bên giấy, bài sát bên bài. Cùng chép chung phao thành đôi tri kỉ . Bị nhắc!  Bài thi anh để mình tôi làm.  Còn bài tôi mặc kệ đúng hay sai. Giấy trắng mực đen nhớ người bị bắt Tôi với anh biết từng cơn ớn lạnh. Giám thị nhìn, vầng trán ướt mồ hôi. Giấy anh xé hai . Bài tôi chia đôi điểm số Kiểu này chắc chắn. Cấm thi rồi Thương nhau giấy nháp cứ chuyền nhau.  Hôm nay, đề thi khó quá. Ngồi cạnh bên nhau,chờ bạn nhắc. Đầu gối in phao. Còn nữa nè Vô giờ cô phát đề thi Nhìn vô chẳn hiểu cái gì mô tê Nhìn sang nhỏ bạn cười hề Nó làm mặt lạnh đề huề quay đi Bỉu môi ra vẻ khinh khi Tui liền mở bút ghi lia ghi lìa Trợ từ như thế mà chia Trắc nghiệm ...nghiêng kíu chìa ra khoanh tròn Làm xong thời gian vẫn còn Chéo ngu

Chồng mình, chồng người

Chồng người như cột như đình Chồng mình như "bãi" chình ình thấy ghê Chồng người chăm chỉ phát mê Chồng mình ham nhậu thấy ghê cả người Chồng người vui vẻ hay cười Chồng mình nhăn nhó như người hết hơi Chồng người danh tiếng khắp nơi Chồng mình tai tiếng tơi bời te tua Chồng người cờ bạc chào thua Chồng mình đề đóm hạp hùa quanh năm Chồng người "yêu" vợ thấy ham Chồng mình hai tháng nửa năm chẳng "mần" Chồng người thấy gái chẳng cần Chồng mình thấy gái mặt đần như heo Cùng là phận nữ như nhau Người vui như tết kẻ sầu bi thương Kẻ thì một nắng hai sương Người thì nhung lụa má hường môi son. Tác giả: Nguyễn Hoàng

Thơ con cóc vui

Con cóc chẳng phải con gà Quả ổi chẳng phải quả na quả dừa Cái đục chẳng giống cái cưa Mùa xuân không thể có mưa mùa hè Đôi mắt không phải để nghe Đôi dép không phải để che trên đầu Đã nghèo thì không thể giàu Ngồi trên đỉnh núi không thể câu cá mè Mới đẻ sao biết đi xe Điếc tai sao có thể nghe nói thầm Đã đúng thì không thể nhầm Cục than đang nóng không ai cầm vào Chín giờ chẳng phải buổi chiều Đêm thì chẳng thể có nhiều nắng đâu Con gái chẳng thể có râu Con trai chẳng thể trên đầu cài nơ Đang thức thì chẳng thể mơ Ngồi trên xe đạp chơi cờ làm sao Đã lùn thì cẳng chẳng cao Đã nặng một tạ làm sao mà gầy Mặt em trứng cá mọc đầy Thì làm sao nói "Em đây má hồng" Có những lần mơ màng trong quán rượu, Anh vô tình cầm đũa viết tên em. Đời chỉ vui khi tay cầm chai rượu, Khắc tên em lên cổ cánh chân gà. Người đi một nửa hồn tôi mất. Một nửa hồn kia... đứng chửi thề... Cái giường mà biết nói năng Thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn Dù ai đạp ngả đạp nghiêng Giường đây vẫn vững như kiề

Hạnh phúc nhỏ nhoi

Hạnh phúc là tay ta ở trong tay Giấc ngủ từng đêm có Anh che chở Để khi xa lại cồn cào nỗi nhớ Mùi hương quen bất chợt phải xa dần Hạnh phúc là những điều gì Em cần Không nói ra nhưng tự lòng Anh hiểu Sống bên nhau quan tâm không thể thiếu Và tình yêu theo ngày tháng lớn dần Hạnh phúc là ta giữ mãi tình thân Đừng như Ong chỉ tìm hoa hút mật Hoa rụng rơi thì Ong đà biến mất Duyên chẳng còn tình cũng khuất rồi tan Hạnh phúc là ta đã có hôm nay Ngày mai kia ra sao trời mới biết Ta vui sống chẳng tính gì hơn thiệt Cuộc đời mà nếu biết chẳng khổ đau Hạnh phúc là ta đã sống bên nhau Cảm nhận hết hương yêu và lẽ sống Biết cuộc đời không như ta mơ mộng Nhưng thật lòng thế là đủ thôi Anh! Tác giả: Trần Thị Thủy

Chiều sân ga

Hình ảnh
Sân ga chiều sầu tím nỗi biệt ly Của người đi và người ở lại Cơn gió buồn thổi lên màu tê tái Ta bùi ngùi níu lại chút phôi phai Đôi chân mòn sương gió phận làm trai Anh ra đi với câu thề trở lại Nước mắt rơi, rơi trong lòng tê dại Nắm tay mềm xin em một ngày mai Xe lăn dần hai phương trời chia hai Anh đâu biết tình nhạt phai theo đó Bụi mịt mù cuốn theo cùng làn gió Ngắm nhìn về người yêu nhỏ tiễn anh Chiều hôm nay thời gian vội lướt nhanh Tiếng còi xe giành tranh người lữ thứ Giờ chia tay buồn ơi làm sao giữ? Nỗi niềm sầu chẳng ngôn ngữ phân minh Bước lên xe cố ngoảnh mặt lại nhìn Tìm đâu đó bóng hình người đưa tiễn Vẫn biết rằng chỉ là cơn mộng viễn Khẽ gượng cười lấp nỗi buồn vô biên. Tác giả: rong rêu

Ca dao về địa danh Bình Định (2)

Hình ảnh
CA DAO VỀ ĐỊA DANH BÌNH ĐỊNH (2) Ai về Bình định thăm bà Ghé vô em gởi lạng trà Ô long Trà Ô long nước trong vị ngọt Tình đôi mình như đọt mía lau. An Khê nổi tiếng hòn Bình Ngày xưa Nguyễn Huệ ẩn binh chốn này. Ai về Tuy Phước ăn nem Ghé qua Hưng Thạnh mà xem Tháp Chàm. Cầu Đôi đứng cạnh Tháp Đôi Đôi ta đẹp lứa đẹp đôi trên đời. Cầu Đôi mà tháp cũng đôi Dễ chi nhân nghĩa mà rời được nhau. Dừa xanh trên bến Tam Quan Dừa bao nhiêu trái thương chàng bấy nhiêu. - Đường lên An Lão cheo leo Thương em anh mới băng đèo tới đây - Bao giờ rừng An Lão hết cây Sông Lại Giang hết nước thì em đây mới hết tình. Đi đâu vội vã anh ơi Ghé chợ Quán Mới anh xơi chén trà Hỏi thăm cha mẹ có nhà Trước là thăm Bác sau là thăm em. Em về dưới chợ Kỳ Sơn Mua tôm mua cá đền ơn mẹ già. Em về Đập Đá, Gò Găng Không về Phù Mỹ sợ ăn củ mì. Gò Bồi có nước mắm cơm Ai đi cũng nhớ cá tôm Gò Bồi. Gò Găng có chợ có đình Người quen thấy mặt thần linh chứng lời. Gò Găng có nón chung tình Ở đây có một dạ với mình, mình ơi! H