Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2017

Thơ bút tre hay

Anh đi công tác Cam Pu Chia chiến lợi phẩm ở tù ba năm Anh đi công tác bản Mường Tè xong một cái lên đường về quê Nhớ nhung về thị xã Phan Thiết tha mơ tưởng cô hàng nước măm Chồng người du kích sông Lô Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần Email anh viết thật bay bướm em mong đợi từng ngày từng đêm Con đò dịch đít sang ngang Bên kia có một cái làng thò ra Chợ Đồng Xuân có tiếng đồn Có chị bán trứng vịt lộn rất to Bướm đồng động đến thì bay Bướm nhà động đến lăn quay ra giường Chim đồng bóp cái chết ngay Chim nhà mà bóp càng ngày càng to Mời anh vào quán kara OK em đã mở ra sẵn sàng Trên trời mây trắng như bông ở dưới cánh đồng mông trắng hơn mây . Chưa đi chưa biết Cửa Lò Đi về mới biết nó to thế này Chị em du kích tài thay Bắn tàu bay Mỹ rơi ngay cửa mình Hoan hô đồng chí Phạm Tuân Bay vào vũ trụ một tuần về ngay Hôm nay mồng tám tháng ba Chị em phụ nữ đi ra đi vào Liên hoan có bánh có chuồi Ta đi ta nhớ cái buồi hôm nay Khoa học thời đại lên cao Anh Ga ga rỉn bay vào vũ tru Mấy em m

Khép cửa hồn yêu

Hình ảnh
Mình giờ là hai đường thẳng song song Chữ tình ái đi đường vòng nên mệt Người im lặng để trả lời hồi kết Chuyện chúng ta sao giống hệt trò đùa. Ván bài này đến phút cuối em thua Song cửa mở gió chợt lùa vai lạnh Sắc đã rũ em làm sao dám sánh Chấp nhận thôi kiếp cô quạnh tủi hờn. Đêm lại về đối diện với cô đơn Kỷ niệm đẹp lại chập chờn vây kín Giờ xa cách sao lòng nhiều bịn rịn Muốn oán hờn nhưng câm nín chôn sâu Nếu ngày xưa không có phút bắt đầu Thì giờ đã chẳng phải đau tim nhỏ Chắc người nghĩ em dối lừa này...nọ... Nên lặng im mà chẳng có tạ từ Nợ duyên mình cau đã héo trầu hư Nên anh bước chẳng chần chừ gì nữa Đời hụt hẫng chênh vênh không điểm tựa Tắt nụ cười,em đóng cửa hồn yêu.

Nói với em

Hình ảnh
Anh nghe thấy con tim thổn thức Trong lòng anh rạo rực đam mê Vòng tay ôm ấp môi kề Có em sóng bước đi về cùng nhau Lời hẹn ước trước sau em nhé Mình về quê thưa mẹ xin cha Trầu cau nói chuyện hai nhà Ngày lành tháng tốt đôi ta chung giường Để cho khỏi vấn vương nỗi nhớ Cho tình yêu một thuở thơm lâu Lung linh cảnh sắc khơi màu Nồng nàn hơi ấm đậm sâu nghĩa tình Đôi mắt nhắm môi xinh khẽ mở Nụ hôn trao rạng rỡ tình ta Thế là trời đất giao hòa Âm Dương gắn kết nở hoa tình đời Ngày hẹn ước em ơi nhớ nhé Chữ thủy chung mãi sẽ gắn liền Xây nền dựng móng bình yên Bến em neo đậu con thuyền là anh.

Mình ơi

Hình ảnh
Lâu lắm rồi chẳng nghe tiếng Mình ơi! Em thấy buồn, thấy chơi vơi nhiều lắm! Giản đơn thôi nhưng chứa chan tình cảm Đượm nghĩa tình, hai tiếng gọi thân thương Em vẫn biết trong cuộc sống đời thường Giữa bon chen, giữa thương trường hối hả Nhiều khi ta đã lãng quên nhiều quá Nên nhạt nhoà gia vị của tình yêu Em cũng biết và rất hiểu một điều Đã yêu nhau không cần lời xáo rỗng Hạnh phúc vẹn tròn không phải chỉ mơ mộng Nên em chọn một cuộc sống giản đơn Ai không muốn được quan tâm nhiều hơn Bỏ mặc nhau ai chả hờn chả giận Nên em muốn có bận gì thì bận Khi rảnh rỗi anh vẫn gọi Mình ơi!

Những bài thơ tình ngắn hay nhất

1. Một ngày kia anh đi bên người khác Em mỉm cười cầu chúc hãy nên duyên Vì tình yêu anh chớ mang họ sở Kẻo cuộc đời sẽ gặp chuyện tai ương. 2. Đố ai nằm võng không đưa? Đố ai gặp lại người xưa không nhìn? Đố ai quên được chữ tình? Đố ai quên được bóng hình người yêu.? 3. Nếu biết trước người làm tôi đau khổ. Tôi xin được làm gỗ đá vô tri. Không biết khóc,biết buồn hay oán hận. Để không còn đau nhói ở trog tim 4. Kỷ niệm ơi! sao chẳng mờ phai Cho ta quên được bóng hình ai Quên bao quá khứ, quên mơ ước Quên cả trong ta kiếp đọa đày… 5. Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang. Ta lang thang trên vỉa hè ký ức. Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật. Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn. 6. Nếu biết ngày mai em lấy chồng. Anh thề anh sẽ chẵng lông bông. Quyết tâm làm nên công ty lớn. Để sau này hỏi em có hối ko? 7. Khi biết tin em đi lấy chồng Cuộc đời anh chui vào chốn hư thân Anh mất em như cây không có lá. Chỉ biết ôm hận xầu từng đêm 8. Tình yêu là cái chi chi Tình yêu là ổ bá

Anh có ước gì đâu

Anh có ước gì đâu Một ngôi nhà Bão dừng sau cánh cửa Những ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lại Bên trong, chỉ có ấm áp, và em Anh có ước gì đâu: Một tách cà phê Một buổi sáng yên lành Ta tất bật đón chào ngày mới Hôm qua là điều đã lùi xa. Những điều to tát như yêu thương, hờn giận, thứ tha Hãy để dành cho chú chim đang hót bên ngoài cửa sổ Đang chờ em là rau đầy một rổ Bó hoa đang chờ cắm Và một ngày bận rộn Của anh. Anh già rồi Nên sẽ không thích kiêng khem Ăn uống ngon, mặc đẹp, đọc những quyển sách hay Đi lang thang đó đây Vùi đầu vào việc làm Hát khi tắm, xem phim khi đang nằm, cuộn tròn khi ngủ Và yêu em khi anh muốn. Anh có ước gì đâu Em ạ! Cuộc đời này, là phức hợp của những điều giản dị Ta cứ sống, thở, cầu nguyện và yêu thôi! Mọi thứ, hoặc chỉ là bản thân nó Hoặc vốn dĩ đã là một phép màu.

KHÔNG PHẢI TẠI CHÚNG MÌNH

Em đừng khóc đâu phải tại chúng mình Mà duyên số chia đường tình đôi ngả Mọi đau thương anh nhận về tất cả Người ra đi xin hãy cứ yên lòng... Anh biết em nhận sính lễ theo chồng Vì em có nỗi khổ riêng anh hiểu Phận làm con đặt trên đầu chữ hiếu Chút tình riêng đành khép lại âm thầm... Mình xa nhau không phải tại lỗi lầm Mà phận kiếp đã an bài hai đứa Nào phải đâu ta vong thề bội hứa Bởi tình duyên chỉ được có ngần này... Hỡi cao xanh sao ai nỡ đặt bày Tình đôi lứa chia lìa nhau dang dở Để tim yêu chết từ đây muôn thủa Sẽ ngàn đời mang đau khổ tâm tư... Chờ kiếp sau chẳng biết đến bao giờ Nên nức nở mối tình không trọn vẹn Vẫn còn đây dư âm lời ước nguyện Mà chúng mình đôi nẻo đã ly tan... Em đừng khóc khi duyên phận lỡ làng Vì cuộc sống nẻo quan san vững bước Dù hôm nay mình chẳng bên nhau được Nhưng muôn đời anh yêu có em thôi... Ta than trách cái số phận, cuộc đời Cho gặp gỡ rồi chia xa mãi mãi Yêu thương mất chỉ niềm đau đọng lại Tình chia phôi không phải tại chúng mình. Thơ: Thiên

Tình ảo

Thôi anh nhé vẫy chào lần cuối Để từ đây tiếc nuối giấc mơ Hè qua Thu đến hững hờ Buồn trong nỗi nhớ ngẩn ngơ cõi lòng ! Thương với nhớ còn mong chi nữa_ Chờ với trông lần nữa… ra đi Ngậm ngùi hai chữ biệt ly… Nén lòng khép vội bờ mi tủi sầu …! Nỗi đau nhức nhối gối đầu … Đêm thâu lệ ướt nhạt nhòa tình ơi…? Đắng cay một kiếp …má hồng Từng đêm ôm mộng ảo chi…cho bẽ bàng…! Còn đâu nữa… tình đầy gian dối…???? Người yêu người cho chăn chở đêm thâu… Dư âm tiếng nói đầu môi…! Chỉ là giọt đắng khơi lòng nỗi đau …!

Ca dao về địa danh Hà Nội (2)

Hình ảnh
CA DAO VỀ ĐỊA DANH HÀ NỘI (2) Biết nhà cô ở đâu đây, Hỡi trăng Tô Lịch, hỡi mây Tây Hồ. Mình đi có nhớ kinh đô Nhớ trăng Tô Lịch, nhớ hồ Gươm trong. Bao giờ đổ núi Tản viên Cạn sông Tô Lịch thiếp mới quên nghĩa chàng. Bún ngon bún mát Tứ Kỳ Pháp Vân cua ốc đồn thì chẳng ngoa. Bao giờ lở núi Tản Viên Cạn sông Tô Lịch cho quên nghĩa nàng Thung dung từ thuở thanh nhàn Mực nghiên giấy bút ta bàn khúc nhôi Phen này anh quyết lấy nàng thôi Em tránh đằng trời chẳng khỏi tay anh. Nói ra mang tiếng dỗ dành Mặc ý nàng liệu, mặc tình nàng lo Yêu nhau nên phải dặn dò. Chùa Quỳnh có khánh đá chuông đồng, Ai tu thì trả của chồng mà tu. Cốm Vòng, gạo tám Mễ Trì Tương Bần, húng Láng còn gì ngon hơn. Gắng công kén được cốm vòng, Kén hồng Bạch Hạc cho lòng em vui. Chiều chiều ra đứng ghềnh sông Hỏi thăm chú lái Thuyền chồng tôi đâu Chồng em còn ở sông Dâu Buôn chè mạn hảo tháng sau mới về Kìa ba bốn chiếc thuyền kê Chiếc về Hà Nội chiếc về Vạn Vân Vạn Vân có bến Thổ Hà Xa nhau chỉ mất, cho già mất duyê

Bình bài thơ Mẹ chiến sĩ và hai người con

Hình ảnh
BÌNH BÀI THƠ MẸ CHIẾN SĨ VÀ HAI NGƯỜI CON Trong chiến tranh mất mát là điều không thể tránh khỏi và người đau khổ nhất chính là những người Mẹ. Bài thơ "Mẹ chiến sĩ và hai người con" của tác gỉả Thanh Trắc Nguyễn Văn đã gợi cho tôi nhiều cảm xúc rất đặc biệt. "Con của mẹ giặc treo khô xác".  Con của Mẹ là một người con trai bình thường cũng như bao người con trai nước Việt khác. Khi giặc đến nhà anh đã "xếp bút nghiên theo việc đao cung" lên đường giết giặc cứu nước. Nhưng không may người chiến sĩ ấy đã bị sa vào tay giặc. Anh đã bất khuất không đầu hàng nên bọn giặc cướp nước căm giận đã  giết chết anh. Chúng còn còn hành hạ dã man thi hài của anh bằng cách "treo khô xác". Nỗi đau của người Mẹ đã đau càng tăng thêm nhiều lần vì sự tàn bạo của quân thù. "Nhặt trẻ rơi, dù nó kẻ thù" Oái oăm thay trong một lần giặc thua trận, mẹ lại nhặt được con của kẻ thù, con của tên giặc khát máu đã giết chết con của mẹ. Mẹ sẽ trả thù ư? Không, trẻ c

NHÀ NGHÈO NÊN EM ĐI LÀM THUÊ

Em là cô gái nhà quê Đi ra thành phố làm thuê lấy tiền Cái nghèo đói khổ triền miên Nên đành phải chịu luỵ phiền người ta. Vì đâu? Em phải xa nhà Rời cha bỏ mẹ để ra trường đời Làm công khổ lắm người ơi Sáng thì cháo loãng cầm hơi tới chiều. Lương thì chả được bao nhiêu Đêm nằm thương mẹ mỗi chiều ngóng con Ai mà chả muốn lầu son Nhưng đành phải chịu vì con nhà nghèo. Lỡ mang số kiếp bọt bèo Nên là chẳng dám đua theo mọi người! Chỉ mong duyên phận mỉm cười Cho em được sống thảnh thơi an nhàn. Kiếp người có hợp có tan Trước sau em sẽ về làng quê em Sống cùng với mẹ bình yên Quanh năm suốt tháng được bên mẹ hiền!!

Thơ vui mừng ngày 20/10

Hình ảnh
Hôm nay mười chín tháng mười Ngày mai là đến hai mươi thật rồi Bão xa đã đến tận nơi Nhiều anh lo lắng đứng ngồi không yên Sợ rằng ví chẳng có tiền Gấu đòi quà nữa thì điên cả đầu Làm trai có sướng gì đâu Cô đơn thì lắm nỗi sầu đắng cay Có gấu cũng khổ lắm thay Cứ vào ngày lễ là hay đòi quà Ngày mai sướng nhất "ép a" Ai không có gấu thì ta ngủ khì Anh nào có gấu vu vi Hết đi sêu thị lại đi nhà hàng Giầy cao gót,áo hoa vàng Phải mua đủ thứ cho nàng vui tươi Thôi thì cũng đến hai mươi Ai mà có gấu đừng lười chi tiêu Ai mà chưa có người yêu Tiền nhiều trong ví cũng tiêu đỡ buồn.

Mùa đông

Hình ảnh
Hà Nội bây giờ lạnh phải không em? Mùa đông đến trong đêm trời trở gió Chẳng còn cơn mưa ướt đầy ngõ nhỏ Khi tiếng bước chân xao xác gọi đêm về  Hà Nội mùa đông lại dài lê thê Làm anh nhớ một nơi nào gần gũi Một nơi thân quen với những điều ngắn ngủi Để nhận ra mọi thứ vụt qua nhanh  Phố phường tấp nập cũng bỏ mặc anh Con phố lặng im chẳng còn hoa sữa Tất cả giờ đây còn lại là một nửa Một nửa đại dương bão tố đêm ngày...  Chỉ còn lại anh và cơn gió heo may Với cái lạnh của một chiều lạc bước Với những gì mà anh không biết trước Và với em, nhưng là của ngày xưa  Gió lạnh về, Hà Nội chẳng còn mưa Không thấy tóc em một chiều ướt át Hay những mảnh thư dại khờ rách nát Phố vẫn lên đèn, lạnh lẽo trở về đêm  Đợi chờ sao em một phút nắng lên? Để trở về với dòng đời tấp nập Để trở về đắng cay trong sự thật Chẳng còn đêm, và cũng chẳng còn em...                                                  Trần Đức Tuân

THƠ VUI 10 ĐIỀU DẶN CHỒNG

Hình ảnh
Chồng kia vểnh nhĩ nghe đây Mười điều vợ dặn ghi ngay vào đầu: Một là bất cứ ở đâu: Nghe chuông vợ gọi phải mau chạy về. Hai là phải nhớ lời thề: Luôn hầu hạ vợ- chẳng hề kêu than. Ba là phải thật chăm ngoan: Việc nhà việc cửa chu toàn sớm hôm. Bốn là không được bia ôm Bắt được vợ tát vêu mồm nghe chưa? Năm là đi bẩm, về thưa Phải cung kính vợ- biết chưa hả chồng? Sáu là không được đèo bòng Lén la lén lút lòng thòng gái- trai. (Gia tài được mỗi củ..."khoai" Phải riêng của vợ-không ai được dùng! ) Bảy là khi vợ nổi khùng Chồng tìm chỗ trốn chứ đừng cãi ngang. Kẻo không điên tiết vợ phang: Răng trên, răng dưới hai hàng đi toi... Tám là lương nộp cho tôi Không đem đi rải ở nơi hội hè... Không được bài bạc, rượu chè Tụm năm tụm bảy bạn bè cà kê... Chín là vợ xấu cấm chê Phải khen: "em đẹp đến mê cả hồn..." Dù cho răng vẩu, méo mồm... Cũng phải khen vợ: "em dòm rất duyên..." Điều mười - đặc biệt ưu tiên Mỗi khi thấy phải làm liền là đây Khi nào má vợ đỏ hây Chồ

Tạp văn: Bể cá thủy sinh, không gian xanh trong ngôi nhà bạn

Hình ảnh
BỂ CÁ CẢNH THỦY SINH, KHÔNG GIAN XANH TRONG NGÔI NHÀ BẠN   Sinh trưởng và lớn lên ở thành phố, tôi và bao người thành thị khác đã quen mắt dần với những bức tường vôi nước, những cột thép vững chắc nhưng trơ cứng vô cảm; những khối bê tông dù đã được trang trí đa màu sắc nhưng vẫn không tránh khỏi có một cảm giác rất nặng nề xung quanh nơi mình ở. Mỗi lần được nghỉ lễ đưa gia đình về quê, tôi và những người thân trong gia đình lại cảm thấy rất vui vì lại được dịp hòa mình vào khung cảnh của đồng quê, lại được dịp hòa vào không gian màu xanh của thiên nhiên. Rất tiếc là do công việc mưu sinh, những lần nghỉ lễ đó rất là hiếm hoi. Một lần đến nhà một người bạn chơi tôi thấy một bể cá cảnh thủy sinh rất đẹp. Thế là nhờ người bạn giúp, tôi mua một bể cá bằng thủy tinh loại nhỏ có kích thước 60x25x30 cùng các phụ kiện như phân nền, đá sỏi, tiểu cảnh, bộ lọc, đèn, sủi oxy… cho bể cá, giá chưa đến năm trăm ngàn đồng. Theo ý kiến người bạn, do chưa có kinh nghiệm nuôi cá nhiều, tôi chỉ nuôi nh

Thơ 0360: Thời gian

Hình ảnh
THỜI GIAN Tìm gì trên cát thế em Phải chăng sợi tóc bạc mềm vừa rơi? Hoàng hôn lặn hụp cuối trời Nắng xuân còn nợ một lời yêu em... 2016   Thanh Trắc Nguyễn Văn ---------------------------------------------------------------------------------------------------- * Bài thơ đã đăng trên báo PC & Mobile số 723, ra ngày 26.9.2017 Ghi chú: Ảnh Hoa hậu Việt Nam 2014 Nguyễn Cao Kỳ Duyên (ngồi trên cát) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet