NHÀ NGHÈO NÊN EM ĐI LÀM THUÊ
Em là cô gái nhà quê
Đi ra thành phố làm thuê lấy tiền
Cái nghèo đói khổ triền miên
Nên đành phải chịu luỵ phiền người ta.
Vì đâu? Em phải xa nhà
Rời cha bỏ mẹ để ra trường đời
Làm công khổ lắm người ơi
Sáng thì cháo loãng cầm hơi tới chiều.
Lương thì chả được bao nhiêu
Đêm nằm thương mẹ mỗi chiều ngóng con
Ai mà chả muốn lầu son
Nhưng đành phải chịu vì con nhà nghèo.
Lỡ mang số kiếp bọt bèo
Nên là chẳng dám đua theo mọi người!
Chỉ mong duyên phận mỉm cười
Cho em được sống thảnh thơi an nhàn.
Kiếp người có hợp có tan
Trước sau em sẽ về làng quê em
Sống cùng với mẹ bình yên
Quanh năm suốt tháng được bên mẹ hiền!!
Nhận xét
Đăng nhận xét