Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2017

Ca dao về Mùa Đông (2)

Hình ảnh
CA DAO VỀ MÙA ĐÔNG (2) Giấm vốn em chỉ có giấm chầy Anh cho tắc lái, cho đầy quan năm Em buôn trầu, đếm cuống, đếm trăm Mưa rầm gió Bấc, em nằm em lo. Mùa đông cho chí mùa thu Trông em thất thểu tợ vọng phu ngóng chồng Chiều chiều xem bắc ngó đông Thấy người thiên hạ sao không thấy chàng Tóc dài sao vận rối ngang Tay lần lược gỡ miệng ngồi than bóng đèn Vịt đua dưới nước, cá lội bàu sen Hồi này không gặp bạn quen đi đàng Ngậm ngùi trông phượng nhớ loan Gởi thư cho gió gió mang về trời Đêm nằm ruột rã gan rời Thức thời tơ tưởng, ngủ thời chiêm bao Đặt mình xuống tấm phản sao Nghĩ tới người bạn mắt trào như mưa Trông trời mau sáng mau trưa Bước ra đường cái, đón đưa bộ hành Trồng cây cũng muốn cây xanh Kết đôi hổng đặng để thành phu thê. Mùa đông môi xám như chì Mùa hè dạ sậm khác gì hòn than Áo manh che trận gió hàn Đầu trần nắng lửa mưa chan dãi dầu Ối mẹ đâu, ối cha đâu Đi đâu mà bắt con hầu người ta Tưởng tình nghĩa mẹ, công cha Chưa đền chút đỉnh xót xa dạ này. Một năm là mấy thán

Các nước có nhiều người xem Blog (Tính từ ngày 1.1.2018)

Hình ảnh

Giáng sinh chứ có phải Valentine đâu mà chúng ta phải sợ cô đơn!

Hình ảnh
Không có người yêu thì cứ gọi hội bạn ‘lầy’ đến tụ tập, còn không thì về nhà ăn bữa cơm với ba mẹ, mở nhạc hát vài bài, chả có gì mình phải sợ cô đơn cả! Càng đến gần Giáng sinh, năm mới, bọn FA như tôi lại đột ngột phát ‘bệnh buồn tủi' – căn bệnh thường xảy ra vào mỗi dịp lễ. Đâu đâu trên Facebook cũng có những dòng tâm trạng ủ ê, nào là ‘Noel này cũng giống năm xưa, vẫn chưa có gấu vẫn đi một mình', nào là ‘nhìn những cặp đôi đi ngoài đường ôm nhau, nắm tay nhau, tao nhớ năm ngoái quá, năm ngoái tao cũng… đứng ở xa nhìn bọn nó'… Thân phận FA không một mảnh tình vắt vai lại được dịp là đề tài của lũ bạn đểu, bọn nó trêu Noel này thì tôi cứ ở nhà mà đắp chăn ngủ cho qua ngày, chả phải làm gì hết. Nhiều lúc nghĩ cũng đúng, không có người yêu thì cần Giáng sinh làm gì. Lại còn có thêm hẳn một đội độc thân lượn lờ trên mạng xã hội rầu rĩ nữa, thôi tính tắt máy để đi ngủ. Thế rồi có thằng bạn, cái thằng mà suốt ngày chê tôi béo, chê tôi lùn, người như tôi thì có… chó nó yêu. Nó

Chùm thơ cơn mưa mùa đông

CƠN MƯA MÙA ĐÔNG Thơ: Thu Dung Nguyễn Đường về lối nhỏ vẫn còn mưa Rẽ bước loanh quanh mấy ngõ vừa Chiếc lá vàng rơi bên cỏ úa Hàng cây khô ngã giữa đường xưa Trăng sầu núp bóng mây che khuất Gió giận vương mình ngói tốc thưa Ảm đạm trời đông se lạnh giá Đường về lối nhỏ vẫn còn mưa TÌNH YÊU MÙA ĐÔNG  Thơ: Cao Văn Mạnh Anh dắt em đi, dưới trời mưa Ngõ nhỏ, đường trơn, lối chẳng vừa Cơn gió xạc xào bay lá úa Cây bàng trút lá nẻo đường xưa Mây mù, mưa bụi che trăng khuất Gió bấc miên man kẽ lá thưa Hai mái đầu kề cho bớt giá Anh dắt em đi dưới trời mưa. TÌM ĐÂU  Thơ: Binh Duong Còn biết tìm đâu những buổi mưa Của thời hoa mộng tuổi đang vừa Ấp ủ tình thơ trang vở nửa Mơ màng cảnh đẹp lối xuân xưa Nhiều khi giận dỗi bờ vai tựa Có lúc buồn vương giọt nắng thừa Tuế nguyệt âm thầm chia rẽ lứa Còn biết tìm đâu những buổi mưa ?! ĐÊM VỀ  Thơ: Tuyền Nguyễn Đêm về nhung nhớ lúc tàn mưa , Trống điểm sang canh tưởng mới vừa . Lá rụng hiên ngoài vàng vọt úa , Gió lùa song cửa hắc hiu xưa . Tr

Có một thời như thế

Có một thời vừa mới bước ra  Mùa xuân đã gọi mời trước cửa  Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ  Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi.  Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia.  Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn  Trang nhật ký xé trăm lần lại viết  Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau.  Có một thời ngay cả nỗi đau  Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi  Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại  Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh  Và tình yêu không ai khác ngoài anh  Người trai mới vài lần thoáng gặp  Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng  Tôi đã cười đã khóc những không đâu  Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu  Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...  Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc  Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa  Chi chút thời gian từng phút từng giờ  Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt  Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết  Hôm nay non, mai cỏ sẽ già.  Tôi đã đi mấy chặng đường xa  Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển  Niềm mơ ước gửi vào trang viết  Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư  Em yêu an

Thơ tranh: Chợ quê

Hình ảnh
------------------------------------------------------------ Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet Click chuột trái lên ảnh, ảnh sẽ lớn hơn.

Mùa đông không lạnh

Gió Đông Bắc ùa về trên phố Hàng cây run lá đổ xạc xào Nụ hôn nồng ấm em trao Vòng tay ôm siết anh nào lạnh đâu Cơn gió rít níu đầu ngọn lá Chạy thật nhanh nghiêng ngả khắp trời Buốt lòng những áng mây trôi Dọc ngang vô định biết nơi nào về Gió Đông Bắc tái tê se sắt Ta bên nhau quyện chặt tình nồng Dường như chẳng thấy mùa đông Dường như gió bấc vẫn không chốn về Ta đắm đuối say mê duyên thắm Hương tình yêu dịu lắng tâm hồn Sớm chiều chia sẻ thiệt hơn Mùa đông không lạnh gió hờn bay đi.

Tình đông

Gió đông về nghe tiếng rít ngoài hiên Đem cái rét cho lòng thêm lạnh giá Em bên cửa ước trời xanh yên ả Mang nắng về xua giá lạnh mùa đông Ước vòng tay ôm ấm nồng hơi thở Em nhớ về phương trời ở nơi xa Nơi có anh mùa đông đâu lạnh nữa Em có anh trái tim thêm ngọn lửa Em ấm lòng chẳng còn thấy mùa đông Bởi nơi anh luôn có ngọn lửa hồng Xua cái lạnh sưởi ấm nồng tim nhỏ Một tình yêu thiết tha luôn ở đó Dành cho nhau nhịp thở trái tim yêu.

Đông lạnh về

Trời trở gió, mưa phùn giá lạnh Vẫn nhớ người nặng gánh ở xa Gửi cho phương ấy thật mà Tấm lòng anh đó, mãi là thủy chung Xin được cùng bên người sớm tối Mùa đông về lạnh gối chăn đơn Đã yêu ai chẳng dỗi hờn Người đâu không thấy, nụ hôn thủa nào Thu e ấp, đón chào tình nhỏ Đông lạnh lùng đưa gió cuốn trôi Giờ đây em đã xa rồi Gửi bao nhung nhớ một thời đắm say Nhớ bao ngày, bên nhau vui vẻ Những vui buồn ta sẽ khắc tâm Mãi yêu và nhớ thương thầm Bây giờ cách trở, vạn lần vẫn mong Đông lạnh lẽo, trong lòng nhắc nhở Gửi cho người, nỗi nhớ của anh Từng đêm gió thổi qua mành Dặn em mặc ấm, mong manh gió lùa.

Ca dao về mùa đông

Hình ảnh
CA DAO VỀ MÙA ĐÔNG Ai ơi! chớ lấy học trò Dài lưng tốn vải ăn no lại nằm Mùa đông trời rét căm căm Đi cấy được mấy bát gạo nó lại nằm nó ăn. Áo bà ba trắng không ngắn, không dài Sao anh không bận, bận hoài áo thun? – Hai đứa mình chẳng đặng nằm chung Tháng này gió bấc, bận áo thun cho ấm mình. Công em gánh đá tạc bia Công em trò chuyện sớm trưa với chàng Bây giờ bác mẹ bàn ngang Công em trò chuyện với chàng mất không Ai ngờ chuối trổ mùa đông Biết rằng có chắc hay không mà chờ Chờ anh chờ ngẩn chờ ngơ Chờ hết mùa mận mùa mơ, mùa hồng Cắm sào em đợi nước trong Nước nguồn chảy xuống còn mong nỗi gì. Có cổ mà chẳng có đầu Có tay chẳng thấy chân đâu mới tài Dù là già trẻ gái trai Mùa đông, mùa hạ ai ai cũng cần Là cái gì? Dốc lòng với bạn ai ngờ biển cạn thành sông Hiu hiu gió thổi mùa đông Thiếp có chồng chàng chưa có vợ thảm thiết vô cùng trời ơi. Dửng dưng như cá vào lờ Khi vào thì de, bây giờ khôn ra Tiếc thay hoa hỡi là hoa Mùa xuân chẳng nở, nở ra mùa hè! Tiếc thay hoa nở làm chi Ho

Chồi biếc

Dưới hai hàng cây Tay ấm trong tay  Cùng anh sóng bước  Nắng đùa mái tóc  Chồi biếc trên cây Lá vàng bay bay  Như ngàn cánh bướm (Lá vàng rụng xuống  Cho đất thêm màu  Có mất đi đâu Nhựa lên chồi biếc) Này anh, em biết  Rồi sẽ có ngày  Dưới hàng cây đây  Ta không còn bước  Như người lính gác  Đã hết phiên mình  Như lá vàng rụng  Cho chồi thêm xanh Và đời mai sau  Trên đường này nhỉ  Những đôi tri kỷ Sóng bước qua đây  Lá vàng vẫn bay  Chồi non lại biếc - Xuân Quỳnh-

Anh

Cây bút gẫy trong tay  Cặn mực khô đáy lọ ánh điện tắt trong phòng  Anh về từ đường phố  Anh về từ trận gió Anh về từ cơn mưa  Từ những ngày đã qua  Từ những ngày chưa tới  Từ lòng em nhức nhối... Thôi đừng buồn nữa anh  Tấm rèm cửa màu xanh Trang thơ còn viết dở  Tách nước nóng trên bàn  Và lòng em thương nhớ... ở ngoài kia trời gió  ở ngoài kia trời mưa  Cây bàng đêm ngẩn ngơ  Nước qua đường chảy xiết Tóc anh thì ướt đẫm  Lòng anh thì cô đơn  Anh cần chi nơi em Sao mà anh chẳng nói  Anh, con đường xa ngái  Anh, bức vẽ không màu  Anh, nghìn nỗi lo âu  Anh, dòng thơ nổi gió... Mà em người đời thường  Biết là anh có ở ! Xuân Quỳnh

Hoa cỏ may

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ  Không gian xao xuyến chuyển sang mùa  Tên mình ai gọi sau vòm lá  Lối cũ em về nay đã thu  Mây trắng bay đi cùng với gió  Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ  Đắng cay gửi lại bao mùa cũ  Thơ viết đôi dòng theo gió xa  Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may  Áo em sơ ý cỏ găm đầy  Lời yêu mỏng mảnh như màu khói  Ai biết lòng anh có đổi thay -Xuân Quỳnh-

Thơ 0361: Họa sĩ

Hình ảnh
HỌA SĨ             (Tặng T.D.)   Vẽ em lên khung toan trắng Cái nhìn thiên di không nơi cư trú Nụ cười đóng băng Khăn choàng cổ màu đêm đông.          Những gam màu run rẩy Kêu gào Không dung hòa Không phác họa Những cây cọ lem luốt Ngúng nguẩy Nhảy múa điệu Tango Điệu Rumba Ngã sóng soài Ngông nghênh thách thức.          Ta vẽ em Hay em vẽ ta? Hai tâm hồn Hai thể xác Bê bết màu Ánh mắt nhìn nhau qua lăng kính Lạnh lùng Khô queo Yêu hay không yêu Hẹn hò hay xa khuất?          Em đứng lên nhìn bức tranh Rồi đi Gương mặt mùa thu Cái nhìn thiên di không nơi cư trú Vẫn nụ cười đóng băng Vẫn khăn choàng cổ màu đêm đông...          Em trong tranh vẫy tay chào ta Nụ cười trong veo Hoa hồng lấp lánh. 2001 (Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn 2013) Thanh Trắc Nguyễn Văn -------------------------------------------------------------- Ghi chú: Diễn viên Chi Pu và  ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Mùi hương

Hình ảnh
Rồi bất chợt lòng mưa như thác đổ Giữa canh khuya loang lổ những ánh đèn Đêm lấp loáng mắt thu vàng mấy độ Ướt mơ hồ một nỗi nhớ không tên. Tôi – lữ khách: bước chân thời xa vắng, Đói mặt trời và khát những hồn trăng Em tôi ơi? Sao em chẳng nói rằng… Hồn lạnh lẽo, nghìn chiều tan vô vọng. Là em thôi! Xin chớ là ngọn sóng; Chớ là mây, là gió, những ngàn xa: – Rong rêu là thân xác những mùa hoa; Sóng lay lắt sẽ chìm trong biển lớn. Tôi – lữ khách: mắt vàng trăm thu chết Chỉ ước mơ một nỗi nhớ đời thường Mái tóc xanh xin chớ là xuân, hạ… Để thơm hoài một thuở vẫn còn hương!

Răng khểnh

Hình ảnh
Răng khểnh khoé miệng làm duyên Tim anh nở rộ đỗ quyên rực màu Đêm anh mơ tưởng mai sau Hai ta quyện lấy bên nhau trọn đời  Xin trời ! ông hay thả rơi Hồn con xa lạc mọi nơi tim nàng Chẳng biết mấy độ xuân sang Anh, em còn sẽ an nhàn bên nhau Nhưng Thật ! dù có mai sau Không duyên, không phận bên nhau trọn đời Nhưng anh chẳng thể buông lơi Cũng không phải hối trót rơi tim sầu. Tác giả:  Huỳnh Ngọc Hội

Quên đi nỗi đau

Hình ảnh
Cứ chạm đi nỗi đau tận đáy Tin yêu còn nhức nhối lung lay Cứ đùa đi với trái tim này Luật vay trả chuyền tay ai biết Cứ vui đi quên người thua thiệt Cứ vô tình vĩnh biệt quay lưng Đời cứ trôi sẽ hết bâng khuâng Từng khúc rẽ xin dừng chua xót Đời là thế chua cay mật ngọt Thích lọc lừa nịnh hót a dua Cứ vô tâm đổi hướng theo mùa Để bắt bóng bán mua tình ái Hãy chạm đi nỗi đau tận đáy Để chuyển mình đổi hướng vươn vai Để ngày mai tiếp nối ngày mai Vết thương cũ di hài đã xóa! Tác giả:  Donna Mai Hồng Thu

Giới thiệu tập tranh - ảnh - thư pháp của Minh Đạo

Hình ảnh
GIỚI THIỆU TẬP TRANH - ẢNH - THƯ PHÁP CỦA MINH ĐẠO   Rất cảm ơn nhà thơ Minh Đạo đã tặng Thanh Trắc Nguyễn Văn tập tranh - ảnh - thư pháp "Nơi ấy bình yên", do Nhà xuất bản Hải Phòng cấp giấy phép, của ông. Tập thư pháp được in trên nền giấy quý rất đẹp. Xin được trân trọng giới thiệu tập tranh - ảnh - thư pháp "Nơi ấy bình yên" đến các bạn yêu thơ trong và ngoài nước. Kính chúc nhà thơ Minh Đạo có thêm nhiều sức khỏe và nhiều sáng tác mới.   Thanh Trắc Nguyễn Văn ----------------------------------------------------------------------------------------------- Ghi chú: ảnh Hoa hậu Việt Nam 2016 Đỗ Mỹ Linh sưu tầm từ internet

Danh mục thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn trên Blog (0200 - 0400)

Hình ảnh
THƠ 0200 - 0400   Thơ 0318: Gặp và xa Thơ 0319: Chuyện tình hoa hậu Thơ 0320: Mắt lá Thơ 0321: Lời tỏ tình đầu tiên Thơ 0322: Mẹ ơi... Thơ 0323: Thơ tình Thơ 0324: Hoa bất tử Thơ 0325: Về lại Ba Tri Thơ 0326: Nhớ Phú Yên   Thơ 0327: Trả người câu hát Lý quạ kêu   Thơ 0328: Thơ ế   Thơ 0329: Chuyện tình vô duyên   Thơ 0330: Hoa xương rồng Thơ 0331: Ru em vào xuân   Thơ 0332: Con thạch sùng gãy lưỡi Thơ 0333: Về Củ Chi Thơ 0334: Quán cà phê Mùa Xuân Thơ 0335: Mộng du Thơ 0336: Bức tranh quê Thơ 0337: Khúc hát tương tư Thơ 0338: Thơ viết bên bờ sông Vàm Cỏ Thơ 0339: Chuyện hai cái bóng    Thơ 0340: Đi tìm câu hát Trương Chi Thơ 0341: Xuân trên đất phù sa    Thơ 0342: Trăng khuyết   Thơ 0343: Quê nghèo Thơ 0344: Lục bát áo dài   Thơ 0345: Mưa trăng Thơ 0346: Trường xưa    Thơ 0347: Nghêu ngao ca   Thơ 0348: Về quê Thơ 0349: Nhớ mẹ   Thơ 0350: Chùm thơ tình Nha Trang   Thơ 0351: Uống nước dừa ở Bến Tre   Thơ 0352: Bầu trời và ánh trăng Thơ 0353: Tượng đá vũ nữ Trà Kiệu   Thơ 0354: