Ca dao về Mùa Đông (2)

















































CA DAO VỀ MÙA ĐÔNG (2)

Giấm vốn em chỉ có giấm chầy
Anh cho tắc lái, cho đầy quan năm
Em buôn trầu, đếm cuống, đếm trăm
Mưa rầm gió Bấc, em nằm em lo.

Mùa đông cho chí mùa thu
Trông em thất thểu tợ vọng phu ngóng chồng
Chiều chiều xem bắc ngó đông
Thấy người thiên hạ sao không thấy chàng
Tóc dài sao vận rối ngang
Tay lần lược gỡ miệng ngồi than bóng đèn
Vịt đua dưới nước, cá lội bàu sen
Hồi này không gặp bạn quen đi đàng
Ngậm ngùi trông phượng nhớ loan
Gởi thư cho gió gió mang về trời
Đêm nằm ruột rã gan rời
Thức thời tơ tưởng, ngủ thời chiêm bao
Đặt mình xuống tấm phản sao
Nghĩ tới người bạn mắt trào như mưa
Trông trời mau sáng mau trưa
Bước ra đường cái, đón đưa bộ hành
Trồng cây cũng muốn cây xanh
Kết đôi hổng đặng để thành phu thê.


















































Mùa đông môi xám như chì
Mùa hè dạ sậm khác gì hòn than
Áo manh che trận gió hàn
Đầu trần nắng lửa mưa chan dãi dầu
Ối mẹ đâu, ối cha đâu
Đi đâu mà bắt con hầu người ta
Tưởng tình nghĩa mẹ, công cha
Chưa đền chút đỉnh xót xa dạ này.

Một năm là mấy tháng mười
Ta đi mua nồi về đúc tiền công.
Ta đi mua đồng về đúc bồ lao
Bây giờ tình nghĩa làm sao
Cho chuông chẳng bén bồ lao chẳng bền.
Xưa kia chuông ở trên đền
Bây giờ chuông tuếch chuông toác bỏ rền cầm canh.

Nói ra tủi hổ muôn phần
Bốn mùa đông lạnh chẳng gần hơi em.

Ngồi buồn khuyên vậy mà chơi
Ai có tâm nấy biết, ai có tình nấy hay
Mùa đông nhiều ngọn gió day
Thuyền quyên thả lỏng chờ ngày khổ thân.

Ngó lên trời trời trong như bột
Ngó xuống biển biển trắng như bông
Em ơi ở chi lớn tuổi không lấy chồng
Mùa đông gió lạnh, đóng cửa loan phòng đợi ai.
- Ngó lên trời, trời trong lại trắng
Ngó xuống đất, đất trắng lại trong
Làm gái như ai, làm gái như em đây chắc dạ bền lòng
Lỡ duyên kia chịu lỡ em đóng cửa loan phòng đợi anh.

Ông trăng khuyết, ông trăng lại tròn
Gái tơ quá lứa, mất giòn, không xinh
Vẳng tai nghe lời nói hữu tình
Chim lồng không lẽ cất mình bay cao
Gớm ghê thay cái số huê đào
Cởi ra thời khó, buộc vào như chơi
Chàng Thúc sinh quen thói bốc trời
Trăm nghìn đổ một trận cười như không
Chường vô chăn gối loan phòng
Thiếp tôi ra tựa cái bóng đèn chong đêm dài
Vả thiếp tôi nay phận gái nữ hài
Thấy chàng quân tử tài trai anh hùng
Gương bạch Nhật sánh với quạt thanh phong
Sao chàng chẳng tới cái tiết mùa đông lạnh lùng
Chường nằm đâu nhủ thiếp tôi cùng.

Trâu năm sáu tuổi còn nhanh
Bò năm sáu tuổi đã tranh về già
Đồng chiêm xin chớ nuôi bò
Mùa đông tháng giá, bò dò làm sao.

Thân em xưa ở bụi tre
Mùa đông xếp lại mùa hè mở ra
Là cái gì?

Sớm mai trời thổi lất phất
Chiều thổi gió bấc, em thút thít khóc hoài
Lỡ duyên chịu lỡ, cửa đóng then gài em đợi anh.

Sai quạt quạt lên cho mát
Quạt hát cho hay
Quạt ốm quạt gầy
Còn một nắm xương
Hai bên gió bấc tây lương (tư lương)
Tay cầm rẽ quạt mà tương lấy sầu
Có nắng thì đội lên đầu
Có mưa xếp lại
Đi đâu mà cầm.


(sưu tầm)






-------------------------------------------------------------------------------------------------
Những câu ca dao về Địa Danh
Những câu tục ngữ về Địa Danh
Tục ngữ về Mùa Đông
Ca dao về Mùa Đông 
Ca dao về Mùa Đông (2)
Ca dao về Mùa Đông (3)

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Nhận xét

Entri Populer

Tục ngữ về Mùa Hè

Ca dao về địa danh Bắc Ninh

Ca dao về địa danh Quảng Nam - Đà Nẳng (3)