Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2014

Đọc tập thơ Tình như sương khói của Dung Thị Vân

Hình ảnh
  Vài dòng cảm nhận khi đọc tập thơ                  Tình như sương khói của Dung Thị Vân Nhận được tập thơ Tình như sương khói của nhà thơ nữ Dung Thị Vân tặng, chỉ cần đọc vài trang đầu tôi dường như cảm nhận được ngay  cái sương khói mông lung, bồng bềnh của cao nguyên Lâm Viên, nơi Vân đã từng sinh sống và lớn lên. Tập thơ Tình như sương khói, được nhà xuất bản Hội Nhà Văn cấp giấy phép xuất bản năm 2014, có khoảng 50 bài thơ của Dung Thị Vân sáng tác trong những năm gần đây, in trên giấy trắng dày. Bìa tập thơ là do họa sĩ Nguyễn Chinh thiết kế rất đẹp, cả bìa trước và bìa sau đều có ảnh của Vân. Riêng bìa trước tập thơ là bức họa chân dung Dung Thị Vân, một vẻ đẹp nữ tính thật đằm thắm ẩn hiện lung linh dưới nét vẽ tài hoa của họa sĩ Nguyễn Chinh. Nhà thơ Dung Thị Vân ngoài bút danh là tên thật, Vân còn thường sử dụng hai bút danh khác là Lan Chi và Dung Vân. Quê Vân ở Đức Trọng, rất gần thành phố ngàn thông Đà Lạt. Vân vẫn thường kể, mỗi khi có dịp về Đức Trọng, Vân lại đi x

Thơ họa của bạn Ngọc Ẩn Nhi Huyền

Hình ảnh
  Suối Tiên                    (họa bài thơ Suối Tiên của Thanh Trắc Nguyễn Văn)   "Đào Viên -Thi Các" gặp Tiên Đường Thi xướng họa thỏa nguyền xiết bao Những còn chưa rỏ âm hao Hóa thân kiếp trước Tiên nào đầu thai. Ta gặp nàng, chốn trần ai Duyên thơ khắng khít dãn dài một năm Trăng Thu xế bóng, xót thầm Thời gian thơ mãi đượm nồng tình em. Ngọc Ẩn Nhi Huyền   Nguồn: bài thơ họa đã đăng trên trang Lục Bát Việt Nam ngày 23.10.2014    ---------------------------------------------------------------------- Suối Tiên Suối Tiên Lội suối tìm tiên Ngờ đâu mây chạm xuống miền chiêm bao Ngỡ ngàng Giọt nắng hanh hao Có con bướm trắng mơ vào thiên thai. Ta tìm ai? Em tìm ai? Còn chăng là chút lạc loài tháng năm. Lá rơi Rơi lá âm thầm Thò tay vớt lá Vớt nhầm mắt em! 1995 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn

Thơ 0340: Đi tìm câu hát Trương Chi

Hình ảnh
ĐI TÌM CÂU HÁT TRƯƠNG CHI Gánh thơ lục bát đi tìm Câu Trương Chi hát rơi chìm đáy sông Người xưa sương khói bềnh bồng Tiếng yêu vụn vỡ cuối dòng đơn côi. Mơ duyên thả lưới sao trời Trăm năm lại vớt toàn lời tương tư! Thuyền tình đắm bến trăng lu Đau thương vọng giữa khói mù thời gian. Này đây khúc hát bẽ bàng Tiểu thư gặp kẻ cơ hàn đói cơm Ngậm ngùi thân phận rác rơm Ôm gương mặt quỷ mộng thơm hoa lài! Còn đây tiếng sáo lạc loài Đung đưa màu nhớ, đong đầy giọt đau Bổng trầm chạm đến trăng sao Kìa ai áo lá tan vào hư vô… Đi tìm vấp phải câu thơ Câu ca cổ tích đến giờ chưa tan Người xưa khóc với trăng vàng Còn ta lệ ứa khóc chàng Trương Chi… 2014 (Bài thơ đã đăng trên báo Giáo Dục Và Thời Đại Chủ Nhật số 38, năm 2014) Thanh Trắc Nguyễn Văn ------------------------------------------------------------------------------------------------ * Bài thơ đã đăng trên báo Giáo Dục Và Thời Đại Chủ Nhật số 38, năm 2014 Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Chuyện tình tự kể

Hình ảnh
  Chuyện tình tự kể   I Năm 1983, lúc đó tôi vừa  tròn 21 tuổi, đang học Đại học Sư Phạm năm thứ ba. Nghe lời một cô bạn thân cùng lớp rủ, tôi và cô bạn đã cùng đạp xe đi coi bói ở một ngôi nhà nằm sâu trong một cái hẻm lầy lội của quận Gò Vấp Thầy bói là một bà già mặt mày nhăn nheo, coi bói bằng bài tây, coi chỉ tay và bấm tử vi (nhiều tài dữ a!). Khi xem cho cô bạn tôi, không hiểu bà đã nói thế nào mà gương mặt của cô bạn tôi cứ đờ ra vì thán phục! Sau khi trả tiền xong, cô bạn tôi nghe lời bà thầy vội vã đạp xe đi tìm người yêu để "năn nỉ" cưới gấp (?). - Nếu không sẽ hối hận không kịp! Cô bạn giải thích xong là chạy biến ngay. À, bà già này ngoài nghề coi bói còn kiêm thêm làm "chuyên gia tư vấn về tình yêu" đây! Bà ta hỏi tôi muốn coi gì. Tôi nói muốn coi về tình duyên. Bà ta nhìn mấy lá bài rồi phán: - Số của cậu đào hoa lắm, đến năm 24 tuổi cậu sẽ cưới được vợ thôi! - Bà nói tuổi tây hay tuổi ta? - Tôi coi bằng bài tây dĩ nhiên nói tuổi tây cho cậu dễ tí