Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2010

Thơ 0151: Sài Gòn tháng chín

Hình ảnh
SÀI GÒN THÁNG CHÍN Sài Gòn tháng chín Mùa bướm trắng về rợp phố Những tà áo thân thương Phơ phất Những tiếng cười xinh xinh rạng rỡ Vọng tiếng trống khai trường. Sài Gòn tháng chín Trời hưng hửng nắng Hoa cúc hưng hửng vàng Má em hưng hửng đỏ Thời gian hưng hửng tím Dìu chiếc lá lang thang. Sài Gòn tháng chín Ào ào cơn mưa Rơi hợp khúc đàn dây Đường phố trăn trở Muôn ngàn giọt nhớ vỡ Muôn ngàn sợi thương bay. Sài Gòn tháng chín Những trái me cong cong nâu sẫm Loẳng ngoẳng thả ngang trời Ai về qua lối đó Nụ cười trên môi? Sài Gòn tháng chín Một đóa hồng lại nở Một chùm bong bóng lại bay Những con tàu ra khơi lấp lánh Dòng sông xanh màu mây. 2000 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn ----------------------------------------------------------------------------------------------------------- * Bài thơ đã đăng trên báo Áo Trắng số 8 (bộ mới), ngày 1.9.2007 * Bài thơ đã đăng trên báo Áo Trắng số 8 (bộ mới), tháng 9 năm 2014 * Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Thái

Thơ 0150: Xin một lần đứng dậy

Hình ảnh
XIN MỘT LẦN ĐỨNG DẬY Xin một lần đứng dậy Ngắm cánh hồng đẫm sương Địa đàng trong tay với Mơ chi cõi thiên đường? Đã đi là đi hết Sao đi còn ưu tư Tâm hồn còn bóng tối Nhìn đâu cũng ngục tù. Xin một lần đứng dậy Yêu nhau tới bạc đầu Trái tim người cô độc Chỉ mang hoài nỗi đau. Yêu dẫu là nước mắt Yêu dẫu là dại khờ Thuyền yêu vẫn dần đến Những bến bờ ước mơ. Xin một lần đứng dậy Thả nỗi buồn xa bay Mây đen rồi sẽ rụng Lăn vỡ dưới chân ngày. 2000 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn --------------------------------------------------------------------------------------------------- + Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002 Ghi chú : ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thơ 0149: Chiều sông Đuống

Hình ảnh
CHIỀU SÔNG ĐUỐNG Em phương nào xa sông Đuống Để mùa thu mất nắng vàng Ta hong thơ thành mây trắng Triền đê hóa khói lang thang. Sương đã phủ mờ năm tháng Thuyền ai xuôi giữa bập bềnh? Tay vốc nước tìm kỷ niệm Sóng cựa mình lắc bấp bênh. Câu em ca xưa quan họ “Người ơi người ở đừng về...” Nay không về xin muốn ở Sao lạnh đôi bờ sông quê? Trăng vừa treo đầu đỉnh nhớ Sợi buồn giăng vướng bãi chờ Chuồn chuồn bay đâu dải yếm? Hoa bướm giờ khuất bến mơ. Người dừng chân bên sông Đuống Thấy lá ngô reo cuối chiều Thấy hoàng hôn dần vỡ tím Gió đêm về bước liêu xiêu... 2000 (Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006) Thanh Trắc Nguyễn Văn ------------------------------------------------------------------------------------ * Bài thơ đã đăng trên báo Phụ Nữ Chủ Nhật số 42, ngày 29.10.2000 * Bài thơ đã đăng trên báo Áo Trắng số 40 (bộ mới), năm 2011 * Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 372 - ngày 14.9.2010 * Bài thơ đã đăng trên báo Văn Nghệ Trẻ số 53, ngày 30.12.2012 *

Giới thiệu tập thơ Giọt Lệ Trăng của Thanh Trắc Nguyễn Văn

Hình ảnh
THANH TRẮC NGUYỄN VĂN VÀ NHỮNG NỖI ĐAU CỦA BI KỊCH Thế là tập thơ thứ năm của Thanh Trắc Nguyễn Văn đã ra đời (Giọt lệ trăng – NXB Văn Nghệ 2010). Đọc tập thơ mới này người đọc sẽ gặp được rất nhiều những cái mới. Cái mới thứ nhất là ngoài những bài thơ còn có bốn bài bình thơ rất sắc sảo của Huỳnh Ngọc, Lê Bá Duy và Lê Bích Ly. Ấn tượng nhất đối với tôi chính là bài bình bài thơ Nửa đời của nhà thơ Lê Bá Duy, bài bình bài thơ Ngôi nhà màu trắng hoa lê của tác giả Lê Bích Ly. Lời bình của Lê Bá Duy mềm mại nhưng là “mềm” của loại “lạt mềm buộc chặt”. Còn lời bình của Lê Bích Ly thì ngược lại, sắc cạnh đến lạ lùng cứ như một lưỡi dao phẫu thuật, mổ xẻ tâm lý con người đến mức độ thật tinh tế. Cái mới thứ hai là đọc xuyên suốt 48 bài thơ trong tập thơ Giọt lệ trăng chúng ta dễ dàng bắt gặp những nỗi đau mà chúng ta vẫn thường nghe trên báo đài, nhưng do quá vô tình, quá bận rộn chúng ta chỉ loáng thoáng nghe qua rồi “quên” mất. Có nỗi đau rất đời thường. Người chồng rất thương yêu vợ. An

Giới thiệu Tập thơ Giọt Lệ Trăng

Hình ảnh
Giới thiệu tập thơ GIỌT LỆ TRĂNG Xin giới thiệu tập thơ Giọt Lệ Trăng Tập thơ do NXB Văn Nghệ cấp phép và ấn hành năm 2010. Đây là tập thơ riêng thứ năm của Thanh Trắc Nguyễn Văn. ------------------------------------------------------------------------------------- Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thơ 0148: Đêm ngọc lan

Hình ảnh
ĐÊM NGỌC LAN Ngỡ ngàng bên gốc ngọc lan Hái màu hoa trắng muộn màng trao nhau Mưa ngâu vỡ lạnh chân cầu Giọt thương còn đọng, giọt sầu chưa vơi. Nẻo xưa thơm trắng mây trời Tuổi thơ thơm trắng chân đồi cỏ may Ngọc lan thơm trắng cánh đầy Áo em thơm trắng gió ngày lung liêng. Người về mảnh nhớ chao nghiêng Mảnh sao rơi xuống, mảnh liềm vắt lên. 1998 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn ---------------------------------------------------------------------------------- + Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002 Ghi chú: ảnh hoa ngọc lan và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Bình bài thơ Hoa quỳnh nở của Thanh Trắc Nguyễn Văn

Hình ảnh
Bình thơ: GIAI NHÂN VÀ HOA QUỲNH Hoa quỳnh chỉ nở vào lúc giữa đêm, nhưng đã nửa đêm rồi hoa vẫn không nở. Hoa không dám nở vì thấy hình như vẫn còn thiếu một cái gì đó. Cái thiếu mà hoa quỳnh mơ hồ cảm nhận được chính là một bông hoa xinh đẹp biết nói khác cũng có tên là Quỳnh! Tên của người trùng với tên hoa! Giai nhân Quỳnh chưa về thì hoa quỳnh, tuy có hương sắc nhưng vẫn không sánh bằng, làm sao dám tùy tiện nở một mình! Hoa đành phải chờ, phải đợi thôi! Và đúng như vậy, khi cô gái xinh đẹp tên là Quỳnh về đến nơi thì những ý chính của bài thơ mới bắt đầu hé mở. Nàng Quỳnh xuất hiện lấp lánh hào quang khiến ta cứ ngỡ nàng như một tiên nga: “Em về lấp lánh sương mai" Người ta thường nói người đẹp sẽ đẹp lên rất nhiều mỗi khi nàng cười. Đôi môi của nàng Quỳnh vừa nở một nụ cười (cũng là lúc sắc đẹp của nàng lên đến cực đỉnh) thì cũng là vào thời điểm hoa quỳnh hé nở. Như vậy có đến hai đóa hoa quỳnh! Tựa bài thơ tuy nói hoa quỳnh nở, nhưng thật sự muốn nói đến một nhan sắc khác

Thơ 0147: Ngọc trong đá

Hình ảnh
NGỌC TRONG ĐÁ Nào ai thấy được hoa trong đá Sáng lung linh một cõi vô thường Nào ai tìm được ngọc trong đá Ngọc ẩn mình, ngọc vẫn ngát hương. 2001 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn ------------------------------------------------------------- + Bài thơ đã đăng trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002 Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thơ 0146: Hò trên sông

Hình ảnh
HÒ TRÊN SÔNG Câu hò bổng, nỗi đau chìm Trăng sao cũng rụng rủ tìm bến mơ Tìm duyên em chở thuyền thơ Thả chi giọt mắt dật dờ thuyền nghiêng? 2001 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn ---------------------------------------------------------------------------------------------- + Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002 Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thơ 0145: Tình đá

Hình ảnh
TÌNH ĐÁ Đừng khóc cho đá Đá có khóc đâu? Đừng đau với đá Đá chẳng âu sầu. Anh yêu nồng thắm Em lại hững hờ Bỏ anh hóa đá Giữa trời bơ vơ. Hãy nghe lời đá Thầm thì cỏ sương Hãy ngắm vân đá Xanh tình đơn phương. Dẫu tình hóa đá Đá tạc vào đời Dẫu lời hóa đá Đá gào biển khơi. Dẫu hồn hóa đá Đá vọng trong chiều Dẫu tim hóa đá Đá hát lời yêu. Lời yêu của gió Lồng lộng ngất ngây Lời yêu của mây Bình minh rực đỏ. Tình anh là gió Tình anh là mây Gió mây hóa đá Tình còn hương bay. Yêu anh em nhé Sao đành xa xôi Để anh hóa đá Giữa trời đơn côi? 1999 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn ----------------------------------------------------------------------------------------------------- + Bài thơ đã in trong Tuyển Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002 Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet