Thơ 0183: Đồi không số
ĐỒI KHÔNG SỐ Trận đánh ấy Giặc từng bầy Vây bốn phía. Chúng tràn lên Để gục chết Dưới chân anh. Chỉ còn tìm thấy Nơi ngọn đồi Anh an nghỉ... Một ngôi sao vàng Sáng trên mũ Sáng long lanh. Lạng Sơn 2001 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn ------------------------------------------------------------------- Lời tác giả: Một lần lên Lạng Sơn, tôi đã nghe người dân ở đây tự hào kể về các trận đánh chống quân xâm lược Trung Quốc vào những ngày đầu tháng 3 năm 1979. Sư đoàn 3 của ta đã phải chống trả với ba sư đoàn bộ binh 160, 161, 129 của giặc cùng nhiều tăng pháo chúng tung ra để hỗ trợ. Những người lính giữ các cao điểm quanh Lạng Sơn, dù không được chi viện vì bị giặc vây chặt, đã anh dũng chiến đấu đến viên đạn cuối cùng để bảo vệ tổ quốc trước chiến thuật biển người dày đặc của lũ giặc Tàu Cộng hung ác, man rợ, đểu cáng... Tội ác của lũ quỷ dữ Tàu Cộng khi xâm lược nước ta thật ghê rợn: giết sạch, đốt sạch, phá sạch. Bọn chúng giết người không gớm máu