Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2011

Thơ 0183: Đồi không số

Hình ảnh
ĐỒI KHÔNG SỐ Trận đánh ấy Giặc từng bầy Vây bốn phía. Chúng tràn lên Để gục chết Dưới chân anh. Chỉ còn tìm thấy Nơi ngọn đồi Anh an nghỉ... Một ngôi sao vàng Sáng trên mũ Sáng long lanh. Lạng Sơn 2001 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn ------------------------------------------------------------------- Lời tác giả: Một lần lên Lạng Sơn, tôi đã nghe người dân ở đây tự hào kể về các trận đánh chống quân xâm lược Trung Quốc vào những ngày đầu tháng 3 năm 1979. Sư đoàn 3 của ta đã phải chống trả với ba sư đoàn bộ binh 160, 161, 129 của giặc cùng nhiều tăng pháo chúng tung ra để hỗ trợ. Những người lính giữ các cao điểm quanh Lạng Sơn, dù không được chi viện vì bị giặc vây chặt, đã anh dũng chiến đấu đến viên đạn cuối cùng để bảo vệ tổ quốc trước chiến thuật biển người dày đặc của lũ giặc Tàu Cộng hung ác, man rợ, đểu cáng... Tội ác của lũ quỷ dữ Tàu Cộng khi xâm lược nước ta thật ghê rợn: giết sạch, đốt sạch, phá sạch. Bọn chúng giết người không gớm máu

Hồi ký thơ: Vườn Hồng

Hình ảnh
Cô giáo sinh xinh đẹp Lại Thị Bảy Khoảng năm 1998, có một cô giáo sinh dạy môn văn với một cái tên rất mộc mạc là Lại Thị Bảy vào thực tập chủ nhiệm ở lớp của tôi đang chủ nhiệm. Lần đầu gặp cô tôi vô cùng ngỡ ngàng vì cô giáo sinh Bảy rất xinh đẹp và cũng thật duyên dáng trong tà áo dài trắng điểm hoa hồng nhạt. Ngày 8 tháng 3 theo thông lệ, tôi là giáo viên chủ nhiệm đang hướng dẫn, sẽ tặng cho cô giáo sinh thực tập một cái thiệp có thắt nơ hồng do các em học sinh đã chuẩn bị sẵn từ trước. Thật bất ngờ cô Bảy lại đem tấm thiệp lên bàn giáo viên và nhờ tôi viết tặng cho cô một bài thơ tứ tuyệt lục bát phải có "chín" chữ "bảy" (do nàng sinh vào ngày 9 tháng 7, cũng chính vì vậy cha mẹ nàng đã đặt tên cho nàng là Bảy) để cô làm kỷ niệm! Lúc đầu tôi từ chối, nhưng cô Bảy nói đã từ lâu cô vẫn thường thích đọc thơ tôi đăng trên các báo Áo Trắng, Nữ Sinh và Tây Ninh Tuổi 18. Trước kia, cô cũng đã từng nhờ nhiều bạn bè trong khoa văn, và cũng có vài nhà thơ trẻ cô quen b

Thơ tranh: Yêu

Hình ảnh
------------------------------------------------------------------------------------------- Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet Click chuột trái lên ảnh, ảnh sẽ lớn hơn.

Thơ 0182: Bão giá năm 2011

Hình ảnh
BÃO GIÁ NĂM 2011 Xăng dầu tăng giá Người ta xôn xao Điện nước tăng giá Người ta than thở Vàng, đô la tăng giá Người ta trăn trở Lặng lẽ nhìn nhau Kiệt sức Ngậm ngùi… Bão giá đến Ào ạt Thổi Ngả nghiêng Lung lay Xiêu vẹo Rệu rã Những ngôi nhà…. Học phí xin tăng? Rừng người nhao nhao Rừng người phản đối Rừng người gào la, chửi bới: Học phí ăn mày! Học phí vô giáo dục! Giáo viên Là Tiên Là Phật… Sống bằng hương Bằng khói Không phải bằng tiền? 2011 Thanh Trắc Nguyễn Văn Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0181

Hình ảnh
Bập bênh Anh rơi vào cỏ biếc Em bay vút mây xanh Bập bênh, bập bênh nữa! Tiếng cười vang long lanh. Thiên đàng hay địa ngục? Hai đầu cùng bấp bênh Em lên rồi bỗng xuống Anh xuống rồi chợt lên. Tình yêu cho và nhận Hai đứa bềnh bồng cân Hạnh phúc chông chênh mãi Dẫu xa mà thật gần. Em gần trong tay với Theo anh suốt một đời Giận hờn xa khập khễnh Nước mắt là hoa rơi. Anh đùa bên con nhỏ Em buông sợi tóc nhòa Thời gian còn hay mất Đung đưa mình hay ta? Bập bênh, bập bênh nhé? Nhấp nhô chào hoàng hôn Nụ hồng vừa chợt hát Sỏi đá nở linh hồn... 1999 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn

Tiểu phẩm: Ai ly dị ai?

Hình ảnh
Tiểu phẩm: Ai ly dị ai? - A lô, có phải chị Hai Dịu Dàng của chuyên mục Gỡ rối tơ lòng không ạ? - A lô, chị Hai Dịu Dàng đây. Có chuyện gì không em? - Chị cứu em với chị ơi! Chồng em đòi ly dị em. Hu hu… - Đừng khóc nữa em. Em hãy thật bình tĩnh kể lại từng chi tiết sự việc cho chị nghe đi! - Chị biết không, tối hôm qua chồng em đi đâu không biết đến gần sáng mới về. Ảnh mệt lả đến khản cả tiếng thế mà mặt mày có vẻ hí ha hí hửng lắm. Đã vậy ảnh còn dán giấy khắp nhà, ghi nào là: Tôi yêu Kim Hồng lắm. Tôi yêu Ngọc Mai vô cùng. Tôi yêu Minh Nguyệt bằng cả trái tim. Em tức điên người mới gỡ xuống toan xé. Thế là ảnh nổi khùng lên mắng em, hăm “oánh” em, rồi còn đòi ly dị em nữa. Tức không? Hu hu… - Bình tĩnh đi em. Có gì đâu. Chồng chị cũng yêu mấy cô gái em vừa nói, có điều còn thêm mấy cô Kim Chi, Hiền Lương, Thúy Nga,… nữa! - Ủa, sao chị vẫn tỉnh như ruồi vậy? Chị không ghen sao? Chị đúng thật là chị Hai Dịu Dàng! - Có gì đâu mà ghen em ơi. Chị còn tự hào nữa. Nếu chồng chị mà không b

Bình bài thơ Xuân Hà Nội của Thanh Trắc Nguyễn Văn

Hình ảnh
Những gam màu đỏ trong bài thơ Xuân Hà Nội của Thanh Trắc Nguyễn Văn Khoảng vào năm 1995 hay năm 1996 gì đó, trong một chuyến ra Bắc, tôi và anh Thanh Trắc Nguyễn Văn tình cờ gặp nhau ở Hà Nội. Tôi mừng lắm rủ anh cùng đi ăn bún chả, rồi uống cà phê ở một quán cóc bên đường gần chợ Đồng Xuân. Thanh Trắc Nguyễn Văn cho tôi biết anh đến Hà Nội lần này là lần thứ hai. Lúc đó tôi hỏi anh có bài thơ nào viết về Hà Nội chưa? Anh liền đọc cho tôi nghe một bài thơ mới sáng tác có tên là Xuân Hà Nội (sau này bài thơ của anh đã được đăng trên tờ nguyệt san tuổi học trò Phượng Hồng). Bài thơ gồm bốn khổ, mỗi khổ có bốn câu thơ, như một bức tranh có rất nhiểu gam màu đỏ. Tôi rất thú vị về bài thơ này nên đã chép nó vào sổ tay và giữ cho đến tận giờ. 1. Màu đỏ thứ nhất: Màu đỏ của sông Hồng. Mở đầu bài thơ là khổ thơ đầu với bốn câu thơ nghe thật da diết: Xuân đã về chưa Hà Nội ơi? Ta về lồng lộng gió lưng trời Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy Nửa dường nhung nhớ, nửa xa xôi. Màu đỏ đầu tiên của thủ đ

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0180

Hình ảnh
Uống rượu cần Nâng cần uống với gió mây Ché rượu cạn Túi thơ đầy Ai say? Mặt trời chập choạng đỏ gay Cuối chiều chếnh choáng Va ngay chân đồi! 2001 (Tuyển tập thơ Thơ tình lục bát - NXB Đà Nẵng 2005) Thanh Trắc Nguyễn Văn

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn bài số 0179

Hình ảnh
Dòng sông quê hương Có một dòng sông Trái cà na rơi bập bõm Ta và em Chung chiếc thuyền thơ bé Đuổi tìm nhau qua ánh mắt dại khờ. Có một dòng sông Cha đi từ thời Vệ quốc Mẹ ngồi thả chờ mong Từng chiếc lá thời gian Cháy vàng nổi nhớ Ngược sóng bềnh bồng. Có một dòng sông Ta quay lưng ngỡ không bao giờ trở lại Ảo mộng quay cuồng Phiêu bồng mê mải Ta ở đâu? Em ở đâu? Đường đời xô đẩy Một chiều Ta bỗng thấy Trái tim mình lặn hụp giữa dòng sông... 2001 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn

Giới thiệu Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi

Hình ảnh
Giới thiệu Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi Xin giới thiệu Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi - NXB Đà Nẵng ấn hành năm 2005. Thanh Trắc Nguyễn Văn góp mặt cùng với nhiều tác giả thơ khác.

Thơ của bạn thơ Hoàng Giao

Hình ảnh
Chúc mừng một bài thơ tuyệt vời! (Từ bài thơ Tình Anh Xe Ôm của Thanh Trắc Nguyễn Văn) Còn không... khách ghé vỉa hè Còn may có gã chạy xe bên đường Ngập ngừng sao giống người thương Năm xưa bỏ bước cùng đường sang ngang Giọt châu thánh thót muộn màng Đò em là của lỡ làng ngày xưa Thời gian như chiếc thoi đưa Xe anh chở cả sớm trưa nhọc nhằn Ngồi sau ôm cả miên man Thương anh nắng gió mưa ngàn đợi trông Sang ngang đò đắm rơi chồng Bão to sóng lớn em không còn gì Gặp anh giữa bước lưu ly Nỗi đau xếp lại... ôm ghì... nhớ mong... Hoàng Giao ----------------------------------------------------- Tình anh xe ôm Xe ôm nằm ế bên đường Bỗng đâu gặp khách - người thương năm nào! Thôi thì xếp lại nỗi đau Mời em ngồi cạnh ôm vào ngày xưa. Xe anh vượt nắng rồi mưa Chở em vượt cả bốn mùa thời gian Chở nhau qua cái lỡ làng Thương em tuổi mộng sang ngang đắm đò… Xe ôm anh chạy vẫn chờ Rau mồng tơi ngọt bến bờ thủy chung Kìa em nước mắt ngại ngùng Mình đi qua hết bão bùng rồi em! Thanh Trắc Nguyễn Văn

Bình bài thơ Ghen của Thanh Trắc Nguyễn Văn (3)

Hình ảnh
Ghen "rất người" Nhạc sĩ An Thuyên "chặt đội câu thơ, bẻ đôi câu thơ" làm "mái chèo lướt sóng" để về với người yêu; Thanh Trắc Nguyễn Văn "đập nát câu thề" vì người yêu phụ bạc. Hai hoàn cảnh khác nhau, đối lập nhau đã được hai người mô tả thật hay, thật điển hình. Khác với cái "Ghen" có phần thái quá của Nguyễn Bính, Thanh Trắc Nguyễn Văn có cái "Ghen" day dứt, dai dẳng, tưởng như không thể dứt ra được . Một câu thơ giận người yêu "đập nát câu thề" đến nỗi "nắng hồng rơi vỡ, mưa dầm dề tuôn" thiết nghĩ không thể hay hơn được nữa. Nỗi nhớ nhung, đau đớn được đẩy lên cao đến mức dày vò tâm can "Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau". Người trong cuộc tuy ghen đến mức "bỏng lửa ghen hờn" nhưng vẫn còn yêu, vẫn còn nặng tình lắm. Nỗi buồn đau day dứt đó tác giả đã dồn tâm huyết vào thơ..... Cảm ơn tác giả bài thơ đã ghi lại trung thực những rung động sâu kín của tâm hồn mình. Chắc rằng rất nh

Truyện ngụ ngôn: Mèo dạy võ

Hình ảnh
Mèo dạy võ. Ngày xưa rất là xưa, hổ và báo là hai anh em chú bác họ. Tuy to xác nhưng hổ và báo đều rất vụng về nên thường bị các thú dữ khác trong rừng bắt nạt. Nghe đồn cô ruột của mình là mèo võ nghệ rất cao cường, cả hai bàn nhau cùng tìm đến xin cô mèo dạy cho vài miếng võ để phòng thân. Nhận hai đệ tử lại là hai đứa cháu ruột nên cô mèo dạy võ rất tận tình. Chỉ một thời gian ngắn sau đó, hổ và báo gần như đã lột xác hẳn, thân pháp trở nên thật nhẹ nhàng, các thế chụp vồ đều rất biến hóa uyển chuyển. Một ngày nọ, mèo cho các đệ tử thử tài. Hai con lợn lòi hung dữ được thả ra để thi đấu với hổ và báo. Chỉ chưa đầy một khắc hai con lợn lòi đã bị hổ và báo vật chết tươi. Tiếp đó hai con bướm nhỏ nhắn xinh đẹp được thả bay lên. Chỉ với một cái tát đầy móng vuốt cực kỳ chính xác của hổ, con bướm đã bị vỡ ra nhiều mảnh vụn. Riêng báo cứ chần chừ mãi vẫn chưa chịu ra tay, cuối cùng chú bướm còn lại bay đi mất. Mèo giận lắm kêu báo tới quở trách. Báo dập đầu khóc: - Thưa cô mẫu, con bướm

Truyện ngụ ngôn: Mèo có bắt chuột?

Hình ảnh
Mèo có bắt chuột? Ngày xưa có một vị quan được giao nhiệm vụ trông coi kho lương thực cho nhà vua. Quan coi kho lương rất mẫn cán và thanh liêm. Hơn mười năm nhận nhiệm vụ ông không hề nhũng lạm dù chỉ là một hạt thóc lép trong kho. Nhưng không may đến một năm nọ, không hiểu sao lũ chuột lại sinh sản bùng phát rất nhiều. Kết quả là dù vị quan đã rất cố gắng gìn giữ, kho lương thực của nhà vua cứ bị hao hụt mỗi ngày. Nghe lời thuộc hạ vị quan nuôi hơn hai mươi con mèo đem thả vào kho. Lúc đầu kết quả khá khả quan. Lượng lương thực thất thoát mỗi ngày đã giảm hơn một nửa. Ông quyết định nuôi thêm hai mươi con mèo nữa. Nhưng cũng thật bất ngờ, không hiểu sao lượng lương thực hao hụt mỗi ngày lần này không hề giảm sút mà lại có chiều hướng muốn tăng lên! Vị quan vô cùng lo lắng vì sắp đến kỳ hạn quan khâm sai đại thần đến kiểm tra kho lương. Tình trạng mất mát lương thực kiểu này nếu cứ tiếp diễn chắc chắn ông sẽ không giữ được cái đầu trên cổ. Vị quan liền treo bảng trước cổng cần mua mèo